CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 223

mẹ của Tiểu Liên bắt con bé đi xem mặt, đối tượng không phải người tử tế
gì nên con bé không chịu đi. Chẳng thấy mẹ nào lại như thế..."

..die- n0-e d-a-n-le-q---uy-d-on.

Nói chuyện với bà Vương một lát thì Giang Thiệu Minh xin phép ra về.

Anh không quên dặn bà cụ giữ kín việc mình tới đây.

Rời khỏi khu nhà tập thể, anh lập tức gọi điện hẹn gặp một người bạn,

sau đó lái xe đến địa điểm hẹn.

Nhận được điện thoại của Giang Thiệu Minh, Lý Cần vô cùng kinh ngạc.

Xưa nay, Giang Thiệu Minh chưa từng chủ động tìm gặp anh ta, thế nên Lý
Cần không do dự mà lập tức đồng ý.

Chẳng mấy chốc Giang Thiệu Minh đã có mặt tại quán cà phê. Thời gian

đối với anh hiện giờ vô cùng quý giá, mọi hành động của anh buộc phải
nhanh gọn nhất có thể, bởi anh hiểu rõ dù bản thân có cẩn thận và kín đáo
đến đâu thì những việc anh làm sớm muộn cũng sẽ bị truyền đến tai bố mẹ,
như vậy sẽ rất rắc rối.

"Giám đốc!" Trông thấy Giang Thiệu Minh, Lý Cần vội đứng dậy chào.

Giang Thiệu Minh ngồi xuống ghế, không gọi đồ uống mà lập tức bỏ

mấy tấm ảnh lên bàn, "Nếu năng lực chuyên môn của anh không có vấn đề
gì, những cái này có thể dùng máy móc chuyên dụng để kiểm tra độ thật giả
được chứ?".

Lý Cần liếc nhìn vị Tổng giám đốc của mình. Đó vốn dĩ không phải câu

hỏi, ý của Giang Thiệu Minh chính là nếu anh ta không thể phân biệt được
thật giả thì chứng tỏ năng lực của anh ta có vấn đề. Lý Cần cầm những bức
ảnh kia lên, xem xét cẩn thận hồi lâu rồi nói: "Giám đốc, nếu anh tin tưởng
tôi thì không cần dùng tới máy móc làm gì, toàn bộ đều là ảnh thật, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.