CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 231

Bên cạnh Giang Thiệu Minh lúc này chính là Tống Ngữ Vi. Hai người họ

dường như đang tản bộ cùng nhau.

Lộ Chi Phán thực sự không dám tin vào mắt mình, cô run rẩy cầm điện

thoại lên chụp ảnh, rồi bảo tài xế lái xe đi. Sau khi trấn tĩnh lại, cô mở điện
thoại ra xem. Đây là những gì Giang Thiệu Minh nói sao? Anh tìm được
Tống Ngữ Vi, nên đã biết rõ mọi chuyện sao?

Cô nhắm mắt lại, chưa bao giờ thấy lòng mình nặng trĩu như vậy. Nhưng

cô không hề khóc, thậm chí cô vẫn ngồi ăn cơm bình thường với con trai,
cùng trò chuyện với thằng bé về buổi học hôm nay. Lúc này đây, cô có cảm
giác sự việc mà mình từng huyễn tưởng cuối cùng đã xảy ra. Mặc dù từng
băn khoăn, từng bất lực, nhưng đã chuẩn bị sẵn tâm lí đón nhận.

Tối nay, Giang Thiệu Minh vẫn trở về kể chuyện cho Thành Húc và dỗ

thằng bé ngủ. Không biết có phải quá nhạy cảm hay không, anh thấy biểu
hiện của Lộ Chi Phán có gì đó hơi lạ. Anh hiểu rõ, từ khi mình quyết định
tìm hiểu sự thật, giữa hai người đã xuất hiện khoảng cách.

Lúc này, ở bệnh viện Tá Minh, viện trưởng Lưu Cảnh Toàn đi công tác

dài ngày vừa trở về. Trợ lý Tiểu Trần sau nhiều lần cân nhắc, đã báo với
ông về việc Giang Thiệu Minh đến bệnh viện yêu cầu xem hồ sơ bệnh án.
Lưu Cảnh Toàn có phần lo lắng, dù những tài liệu kia không đủ để nói lên
điều gì, nhưng rõ ràng hành động của Giang Thiệu Minh rất bất thường.
Ông lập tức gọi điện báo cho vợ chồng Giang Trọng Đạt đang du lịch nước
ngoài. Nói chuyện với Lưu Cảnh Toàn xong, vợ chồng Giang Trọng Đạt
vội vã thu dọn hành lí trở về.

Lên máy bay, Ôn Khả Vân đã bình tĩnh hơn so với lúc nghe điện thoại.

Bà vừa day trán vừa gượng cười, "Lấy ông đúng là khổ. Cứ tưởng từ giờ tôi
có thể kê cao gối ngủ ngon, thật không ngờ vẫn chưa hết lo lắng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.