CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 239

đẹp đẽ đến mức khiến người ta không đành lòng phá vỡ, cam tâm tình
nguyện đứng một bên làm kẻ qua đường.

"Tiểu Phán, xét về mọi mặt, con không hề thua kém Tiểu Vi, thậm chí

con còn xinh đẹp hơn nó. Cuộc đời con không được êm đềm như người
khác, con không nên cảm thấy tự ti vì điều đó, ngược lại, con phải hãnh
diện mới đúng. Đó là những tài sản quý báu của con, đến hoa sen mọc lên
giữa bùn đất còn khiến người ta phải ca ngợi nữa cơ mà! Con trải qua biết
bao nhiêu biến cố thăng trầm mà vẫn giữ được tấm lòng lương thiện, thế đã
là tốt hơn rất nhiều người rồi."

"Mẹ, mẹ muốn con tranh giành ư?"

"Chứ sao nữa! Chẳng lẽ con cứ từ bỏ dễ dàng thế à? Mẹ không cho phép

con làm thế. Con là con dâu nhà họ Giang, mẹ luôn ủng hộ con. Con ngẫm
mà xem, những thứ mà Tiểu Vi sở hữu, chính con cũng có thể sở hữu..."

Hạnh phúc đâu phải tự nhiên mà có, cần nỗ lực tìm kiếm.

"Nhưng..."

Nhưng cô biết lấy gì để tranh giành, để nỗ lực đây? Lộ Chi Phán hiểu

rằng, Ôn Khả Vân vẫn chưa có ý định nói rõ chân tướng cho Giang Thiệu
Minh. Thực ra điều này cũng dễ hiểu, xuất phát điểm là vì không muốn
Giang Thiệu Minh bị tổn thương, dần dà biến thành một sự cố chấp, không
muốn ai phá vỡ bí mật đã tốn công che giấu nhiều năm như vậy.

"Con đừng tự đánh giá thấp bản thân." Ôn Khả Vân cầm điện thoại của

Lộ Chi Phán lên, tìm số liên lạc của Giang Thiệu Minh rồi đưa điện thoại
cho cô, "Con hãy gọi cho nó, nói rằng con đã mang thai. Giọng phấn chấn
lên một chút".

Lộ Chi Phán kinh ngạc nhìn mẹ, "Nhưng con đâu có mang thai?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.