CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 241

Lần đầu tiên Lộ Chi Phán có cảm giác căn phòng này không đủ rộng, cô

giống như một kẻ trộm bị bắt ngay tại chỗ. Cô không còn mặt mũi nào để
nhìn anh nữa.

Ôn Khả Vân vẫn khá bình tĩnh, bà cười với Giang Thiệu Minh, "Con ăn

tối chưa? Về từ lúc nào thế?".

"Ý mẹ muốn hỏi con đã đứng ở đây bao lâu, đã nghe được gì rồi phải

không?" Giang Thiệu Minh nói bằng giọng điệu hờ hững, "Toàn bộ, con đã
nghe thấy toàn bộ. Rất tiếc đã phá hỏng kế hoạch của mẹ!"

Dứt lời, anh cất bước đi thẳng.

Thật nực cười, chỉ vì anh coi trọng gia đình, yêu thương con cái, sống có

trách nhiệm, mà mọi người liền lợi dụng điều đó để lừa gạt anh sao? Xã hội
này trước giờ vẫn luôn tồn tại những chuyện tương tự, người hiền lành thật
thà dễ bị bắt nạt, bị lợi dụng. Anh vốn dĩ rất ghét cách hành xử đó, thật
không ngờ có một ngày anh lại bị chính người thân của mình đối đãi như
vậy.

Giang Thiệu Minh ngồi trong xe, cảm thấy bản thân sắp phát điên. Anh

nghĩ đến tính khả thi của kế hoạch kia, không thể phủ nhận rằng, nếu thực
sự Lộ Chi Phán mang thai, anh sẽ lựa chọn tương lai ở bên cô, cho dù có
phần tiếc nuối quá khứ mơ hồ.

Hóa ra người thân nhất của anh cũng có thể làm những việc khiến anh bị

tổn thương.

Ôn Khả Vân tìm đến khu tập thể Hạnh Phúc. Cả ngày hôm nay bà đã tới

đây ba lần, sáng và chiều đều không có người ở nhà, nếu buổi tối mà vẫn
không tìm được người thì bà chỉ có thể tiếp tục đến, ngày nào cũng sẽ đến!
Nhất định bà phải gặp đối phương, có vậy mới biết được mục đích của cô
ta là gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.