CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 242

Ôn Khả Vân gõ cửa, lát sau có tiếng nói trong nhà vọng ra: "Ai vậy?".

Ôn Khả Vân không trả lời.

"Ai thế? Không nói thì tôi không mở cửa đâu."

"Tôi là người bên công ty nước, phiền chị cho tôi vào kiểm tra đường

ống nước một lát."

Lúc này, Tống Ngữ Vi mới đi ra mở cửa, trông thấy Ôn Khả Vân, sắc

mặt cô ta thoáng cái trắng bệch, "Bác...".

"Cô không biết tôi là ai cũng dễ hiểu thôi, tôi cũng không biết cô là ai!"

Ôn Khả Vân quan sát căn phòng một lượt rồi quay sang nhìn Tống Ngữ Vi,
cười nói: "Thôi, đừng diễn kịch nữa, cô còn không rõ tôi là ai sao?".

"Cháu không biết bác đang nói gì", Tống Ngữ Vi vừa nói vừa liếc nhìn

đồng hồ trên tường. "Nhưng đã đến thì đều là khách, để cháu rót nước mời
bác."

"Cảm ơn, không cần đâu."

Tống Ngữ Vi vẫn đi rót một cốc nước mang ra, sau đó, cô lại nhìn đồng

hồ.

Ôn Khả Vân hỏi: "Được rồi, tôi không phải kiểu người rườm rà, để tôi

nói thẳng, cô muốn bao nhiêu tiền?".

Tống Ngữ Vi nhìn về phía cửa, lòng đang hoảng hốt lập tức bình tĩnh trở

lại.

"Bác gái, bác coi cháu là loại người nào chứ, sao lại dùng tiền để chà đạp

cháu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.