CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 30

hòn nữa thôi, anh ta sẽ tìm thấy viên ngọc của anh ta. Vì lẽ, người thợ mõ
đã hy sinh tất cả cho "huyền thoại cá nhân" của mình, ông lão quyết định
tham dự vào. Ông ta chuyển biến mình thành một hòn đá lăn vào chân
người thợ mõ. Người thợ mõ, với tất cả giận dữ và thất vọng của năm năm
không kết quả, lượm hòn đá lên và vất qua một bên. Nhưng anh ta đã vung
quá mạnh khiến hòn đá vở ra, và đấy, trong lòng hòn đá vở, là viên ngọc
lục bảo đẹp nhất trên thế giới.

"Người ta học, trong buổi đầu của cuộc đời họ, đấy là lý do cho sự hiện hữu
của họ", ông lão nói, với một chút gay gắt, cay đắng. "Cũng có lẻ đấy là tại
sao người ta đã bỏ cuộc quá sớm. Nhưng nó là như thế."

Chàng trai nhắc ông lão rằng ông ta đã nói những việc về kho tàng ẩn dấu.

"Kho tàng bị che phủ bởi sức mạnh của dòng nước lũ, và nó bị chôn vùi bởi
những lý do giống như vậy,". Nếu cậu muốn học về kho tàng của chính
cậu, cậu sẽ phải cho tôi một phần mười đàn cừu của cậu."

"Thế con một phần mười kho tàng của tôi thì thế nào?"

Ông lão nhìn có vẽ bất mãn. "Nếu cậu bắt đầu bằng hứa hẹn những gì cậu
ngay cả chưa có, cậu sẽ mất đi khát vọng để hành động trước việc tìm kiếm
nó."

Chàng trai nói với ông lão rằng chàng đã hứa cho một phần mười kho tàng
cho bà lão Gypsy.

"Gypsy là những chuyên gia tìm ra những người để làm những việc ấy,"
ông lão thì thào. "Tốt đấy, trong bất kỳ trường hợp nào, cậu cũng đã học
được rằng mọi thứ trong đời sống có cái giá của nó. Đây là những gì mà
những Chiến sĩ của Ánh sáng cố gắng để dạy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.