CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 31

Ông lão đưa lại quyển sách cho chàng trai.

"Ngày mai, cũng lúc này, hãy đem đến cho lão một phần mười của đàn cừu
của cậu. Và lão sẽ nói cho cậu làm thế nào để tìm thấy kho tàng. Chúc
một buổi trưa tốt lành."

Và ông ta biến mất ở một góc của khu chợ.

*

CHÀNG TRAI MỘT LẦN NỮA BẮT ĐẦU ĐỌC QUYỂN SÁCH CỦA
MÌNH, nhưng chàng không thể nào tập trung được. Chàng bị căng thẳng
và khó chịu, bởi vì biết rằng ông lão đúng. Chàng đi đến cửa hàng bánh và
mua một ổ bánh mì, nghĩ rằng không biết có nên nói cho người thợ làm
bánh những gì ông lão nói về anh ta hay không. Thỉnh thoảng tốt hơn là cứ
để những sự việc như nó là, chàng ta nghĩ như thế, và quyết định không nói
gì cả. Nếu chàng nói bất cứ gì, người thợ làm bánh có thể phải mất ba ngày
để suy nghĩ về việc bỏ tất cả, mặc dù anh ta đã quen với cung cách của
những sự việc như thế. Chàng có thể cưỡng lại một cách chắc chắn nguyên
nhân làm cho người thợ làm bánh băn khoăn. Vì vậy chàng dạo vòng
quanh khu phố, và tự tìm thấy một tòa nhà ở đấy, với một cửa sổ nơi ấy bán
vé cho những người muốn đi châu Phi. Và chàng ta biết rằng Ai Cập ở
Châu Phi.

“Tôi có thể giúp gì cho cậu?” người đàn ông phía sau cửa sổ hỏi.

“Có thể ngày mai”, chàng trai đáp, và rời đi. Nếu bán một con cừu, chàng
ta có thể đủ tiền mua một vé qua bên kia bờ biển, đến Phi Châu. Ý nghĩ
làm chàng ta khiếp đảm.

“Một người nữa mơ mộng,” người bán vé nói với người phụ tá ông ta, nhìn
chàng trai bước đi. “Cậu ta không có đủ tiền để du hành.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.