CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 62


“Bác sẽ cầu nguyện phù hộ cho tôi chứ?” chàng trai hỏi. “Bác đã giúp
tôi.” Ông già tiếp tục chuẩn bị trà của ông ta, không nói gì. Rồi ông ta
quay sang chàng trai.

“Bác rất hảnh diện về cậu,” ông nói. “Cậu đã mang đến một cảm giác mới
vào trong cửa hiệu pha lê của bác. Nhưng nếu cậu biết rằng bác sẽ không
đi Mecca. Chỉ như cậu biết rằng cậu sẽ không mua những con cừu cho
cậu.”

“Ai nói với bác thế?” chàng trai giật mình hỏi.

“Maktub,” ông già pha lê nói.

Và ông ta cầu nguyện phù hộ cho chàng.

*

Chàng trai về phòng mình và sửa soạn hành trang. Chúng đầy trong ba túi.
Khi đang sắp rời phòng, chàng thấy, trong góc phòng, túi xách của người
chăn cừu. Nó xếp lại thành cụm, và chàng không hề nghĩ đến đã lâu rồi.
Khi lấy chiếc áo khoác ra khỏi túi xách, nghĩ là sẽ cho ai đấy trên đường,
hai viên đá rơi ra trên sàn. Urim và Thummim.
Nó làm chàng nhớ lại vị vua già, và nó làm chàng giật mình nhận định đã
bao lâu rồi từ khi chàng đã không nghĩ về ông ta. Gần một năm rồi, chàng
đã làm việc không nghĩ, chỉ nghĩ về việc giành dụm tiền để chàng có thể trở
lại Tây Ban Nha trong niềm hãnh diện.
"Đừng bao giờ dừng mơ ước," ông vua già đã nói như thế. "Đi theo những
điềm lành chỉ bảo."
Chàng trai cầm Unim và Thummim lên, và một lần nữa có cảm giác lạ
thường rằng vị vua già ở gần bên cạnh. Chàng đã làm việc không mệt mõi
gần một năm, và những điềm lành bảo rằng đã đến lúc để lên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.