CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 71

ấy. Nhưng ông Anh Cát Lợi chẳng biểu hiện gì lưu tâm quan trọng đến lời
chàng nói.

"Trong một cách nào đấy, tôi cũng vậy," ông ta nói.

"Tôi ngay cả không biết "giả kim" là gì," chàng trai đang nói, khi chủ nhà
kho gọi họ ra bên ngoài.

*

“TÔI LÀ THỦ LÃNH CỦA ĐOÀN NGƯỜI”, MỘT NGƯỜI MẮT ĐEN,
râu quay nón nói như thế. “Tôi nắm giữ quyền lực của sự chết và sự sống
đối với mỗi người tôi đem theo. Sa mạc là một mụ đồng bóng thất thường
và đôi khi làm những người đàn ông phát điên lên.”

Có khoảng hai trăm người tập họp ở đấy, và bốn trăm thú vật – lạc đà,
ngựa, la, và đà điểu. Trong đám đông là đàn bà, trẻ con, và một số đàn ông
với gươm ở thắt lưng và súng mang trên vai của họ. Người Anh Cát Lợi
với vài rương đầy sách. Có tiếng lao xao, và người thủ lãnh phải lập lại vài
lần để mọi người có thể hiểu những gì ông ta đang nói.

“Có vô số loại người khác nhau ở đây, và mỗi người có Thượng Đế riêng
của mình. Nhưng chỉ có một Thượng Đế mà tôi phụng thờ là Allah, và
nhân danh Ngài tôi nguyện rằng tôi sẽ làm mọi thứ có thể làm để chiến
thắng sa mạc một lần nữa. Nhưng tôi muốn mỗi người và mọi người chúng
ta thệ nguyện với Đấng mà chúng ta tin tưởng tôn thờ trong điều là các vị
sẽ tuân theo mệnh lệnh hướng dẫn của tôi không kể là gì. Trong sa mạc,
không vâng lời có nghĩa là chết.”

Có những tiếng lào xào, rì rào, lẩm bẩm trong đám đông. Mỗi người đang
thệ nguyện một cách yên lặng với Đấng mà mình tôn thờ. Chàng trai thệ
nguyện đến Giê-Su Ki-Tô. Người Anh Cát Lợi không nói gì. Và tiếng rì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.