CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 72

rào đã kéo dài hơn là những lời thệ nguyện thông thường. Người ta cũng
cầu nguyện đến thiên đàng cho sự phù hộ.

Một sự chú ý kéo dài được đánh dấu bằng tiếng tù và, và mọi người lên
yên. Chàng trai và người Anh Cát Lợi đã mua những con lạc đà, và leo lên
lưng chúng một cách không vững chắc. Chàng trai cảm thấy buồn cho
những con lạc đà của người Anh Cát Lợi, chúng chở đầy những hòm rương
sách vở.

“Không có gì là trùng hợp ngẫu nhiên,” người Anh Cát Lợi nói, nhắc lại
mẫu đối thoại đã bị gián đoạn trong kho hàng. “Tôi ở đây vì một người bạn
của tôi nghe nói về một người Ả Rập có…”

Nhưng đoàn người bắt đầu di chuyển, và không thể nghe những gì ông ta
đang nói. Chàng trai biết ông ta đang diễn tả điều gì, và nghĩ: dây xích
huyền bí đã nối liền người này với người kia, cùng dây xích ấy là nguyên
nhân chàng trở thành một người chăn cừu, nó cũng là nguyên nhân giấc mơ
tái diễn của chàng, nó đã mang chàng đến một thành phố gần Phi Châu, để
tìm ra một vị vua, và bị lường gạt mất hết tiền bạc để mà gặp ông già pha
lê, và…

Càng tiến gần hơn đến sự nhận thức huyền thoại cá nhân của chàng, huyền
thoại cá nhân trở nên lý do chính của chàng cho sự hiện hữu, chàng trai
nghĩ như thế.

Đoàn người tiến về phương đông. Họ du hành suốt buổi sáng, nghĩ chân
lúc trời nóng gắt nhất, và tiếp tục và buổi xế trưa. Chàng trai nói chuyện
rất ít với người Anh Cát Lợi, ông ta đang dành hầu hết thời gian với những
quyển sách của ông ta.

Chàng trai quán sát trong yên lặng tiến trình của đoàn thú và người băng
ngang sa mạc. Giờ đây mọi thứ hoàn toàn khác hẳn vơi ngày mà họ khởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.