CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 95

Chàng trai đến giếng nước mỗi ngày để gặp mặt Fatima. Chàng kể cho
nàng nghe về cuộc đời chàng một kẻ chăn cừu, về vị vua già, và về cửa
hàng pha lê. Họ trở thành bạn, và ngoại trừ mười lăm phút dành cho nàng
mỗi ngày dường như chẳng bao giờ trôi qua. Khi chàng đã ở ốc đảo gần
một tháng, thủ lãnh của đoàn người gọi tập họp tất cả những người đã du
hành với ông ta.

“Chúng ta không biết bao giờ cuộc chiến chấm dứt, vì thế chúng ta không
thể tiếp tục cuộc hành trình,” ông ta nói. “Chiến sự có thể tiếp diễn lâu dài,
có thể cả năm. Cả hai bên đều có lực lượng hùng hậu, và chiến tranh thì
quan trọng cho cả hai lực lượng quân đội. Nó không phải là chiến trận của
bên tốt chống lại bên xấu. Nó là chiến tranh giữa những lực lượng chiến
đấu vì sự cân bằng sức mạnh, và, khi loại chiến tranh này khởi diễn nó sẽ
kéo dài hơn những chiến trận khác - bởi vì Allah ở cả hai bên.”

Người ta trở lại những lều trại của mình ở, và chàng trai đến giếng nước
gặp Fatima trưa hôm ấy. Chàng kể cho nàng nghe về cuộc họp buổi sáng.
“Cái ngày sau khi chúng ta gặp,” Fatima, “chàng nói với tôi rằng chàng yêu
tôi. Rồi, chàng dạy tôi về ngôn ngữ vũ trụ và Tâm linh của Thế giới. Vì lẽ
ấy, tôi đã trở thành một phần của chàng.”

Chàng trai lắng nghe giọng nói của cô gái, và nghĩ nó tuyệt vời hơn âm
thanh của làn gió trong những hàng chà là.

“Tôi đã chờ đợi chàng ở ốc này từ lâu lắm rồi. Tôi đã quên rồi quá khứ của
tôi, về truyền thống của tôi và cung cách mà những người đàn ông sa mạc
đòi hỏi ở người phụ nữ cư xử. Từ khi còn là một đứa bé, tôi đã mơ rằng sa
mạc sẽ mang đến cho tôi một món quà tuyệt hảo. Giờ đây, tặng phẩm ấy
đã đến, và nó là chàng.”

Chàng trai muốn nắm lấy tay nàng. Nhưng đôi tay Fatima đang nắm đôi
quay bình nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.