CÂU CHUYỆN MỘT GIẤC MƠ - Trang 96


“Chàng đã nói với tôi về giấc mơ của chàng, về vị vua già và kho tàng của
chàng. Và chàng đã nói về những điềm lành. Vì thế, giờ đây, tôi chẳng sợ
gì cả. Và tôi là một phần của giấc mơ của chàng, một phần huyền thoại cá
nhân của chàng, như chàng đã gọi như thế.

“Đó là tại sao tôi muốn chàng tiếp tục tiến tới mục tiêu của chàng. Nếu
chàng phải chờ đợi khi chiến cuộc chấm dứt, thì cứ đợi chờ. Nhưng nếu
chàng phải ra đi trước khi ấy, thì nên theo đuổi ước mơ của mình. Những
đụn cát bị thay đổi vì gió, nhưng sa mạc thì chẳng bao giờ đổi thay. Đấy
cũng sẽ là cung cách tình yêu của chúng ta cho mỗi người.

“Maktub,” nàng nói. “Nếu tôi thật sự là một phần giấc mơ của chàng,
chàng sẽ trở lại một ngày nào đấy.”

Chàng trai buồn bả khi rời nàng ngày hôm ấy. Chàng nghĩ về những cuộc
hôn nhân của những người chăn cừu chàng đã biết. Họ có một lần khó
khăn để thuyết phục những người vợ của họ rằng họ phải lìa bỏ những cánh
đồng xa xôi. Tình yêu đòi hỏi họ ở lại với người mà họ yêu.

Chàng nói với Fatima điều ấy, trong lần gặp gở kế tiếp.

“Sa mạc đã mang đi những người đàn ông của chúng tôi, và họ không phải
luôn luôn trở lại,” nàng nói. “Chúng tôi biết thế, và chúng tôi cũng đã
quen như thế. Những ai không trở lại trở thành một phần của mây ngàn,
một phần núi rừng và của gió, của lửa, của nước đến từ trái đất này. Họ trở
thành một phần của mọi thứ…và họ trở thành Tâm Linh của Thế Giới.

“Một số người trở về. Và rồi thì những người phụ nữ vui mừng hạnh phúc
bởi vì họ tin rằng những người đàn ông sẽ trở về một ngày nào đấy. Tôi đã
quen nhìn những người phụ nữ ấy và thèm muốn đố kỵ với hạnh phúc của
họ. Giờ đây, tôi cũng sẽ trở thành một người trong những người phụ nữ đợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.