CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 108

đúng là trên đầu giường mỗi người đều đã được dán tên. Trên dưới cả thảy
có sáu giường thì năm chiếc đã được sắp xếp gọn gàng. Các bạn cùng
phòng đang dọn đồ đạc lúc này cũng ngẩng đầu lên nhìn Tư Tồn một cái,
rồi ai nấy lại tiếp tục bận rộn dọn dẹp.

Giường của Tư Tồn ở bên trên, ngay sát cạnh cửa sổ. “Giường của

mình ở dưới giường của bạn đấy”, cô gái có khuôn mặt bầu bĩnh nhanh
nhảu nói.

Tư Tồn nhìn tấm thẻ gắn trên giường dưới thì thấy ba chữ “Vu Tiểu

Xuân”. Vu Tiểu Xuân nom có vẻ là người chất phác, thật thà. Cô ấy lại hỏi:
“Vừa nãy mình được biết mình là người nhỏ tuổi nhất phòng, nhưng bây
giờ xem ra bạn là người nhỏ nhất đấy. Mình hai mươi tuổi, còn bạn thì
sao?”

Tư Tồn lập tức đáp: “Mình mười tám”.

“Bạn sinh năm 60 à?”, Vu Tiểu Xuân lại hỏi.

“Không mình sinh năm 61”.

“Bạn nhỏ thật đấy. Người miền Bắc đều tính thêm tuổi mụ, còn người

miền Nam chúng mình chỉ tính đúng theo năm sinh thôi”, Vu Tiểu Xuân
nhí nhảnh nói.

Tư Tồn mỉm cười rồi cũng bắt đầu dọn dẹp đồ đạc của mình.

Vu Tiểu Xuân tiếp tục giới thiệu: “Nhà mình ở Triết Giang. Bạn này

tên Trương Kế Phương, bạn kia tên Đổng Lệ Bình, đều là người Liêu
Ninh”. Vu Tiểu Xuân chỉ vào hai cô gái ở bên giường đối diện đưa lời giới
thiệu. Hai cô gái này đều là thí sinh dự thi của xí nghiệp Thẩm Dương, thế
nên giống nhau từ cách chải đầu đến bộ quần áo bảo hộ lao động màu xanh,
tuổi tác cũng tương đương, điểm khác biệt duy nhất là Đổng Lệ Bình có
đeo thêm một chiếc kính cận màu trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.