CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 119

Mọi người lập tức vây quanh giường cô, Vu Tiểu Xuân sờ phần gáy

của chiếc radio rồi tặc lưỡi nói: “Radio của Seagull trên thị trường hiện nay
là tốt nhất đấy. Mình đỗ đại học rồi mà ba mẹ vẫn tiếc tiền, chưa mua ình
một cái. Tư Tồn này, người họ hàng kia của cậu thật rộng rãi quá”.

Tô Hồng Mai đang tựa đầu vào giường đọc sách cũng góp vào mấy

câu: “Seagull không thể nói là tốt nhất được, đồ của Tây Đức chính gốc
mới thật sự tốt”.

Vu Tiểu Xuân nghe thế liền liếc Tô Hồng Mai một cái: ‘Thải rồi, bạn

chỉ sính đồ ngoại, nhất là những thứ của chủ nghĩa tư bản thôi!”. Cô vốn
không ưa bộ dạng tự cao tự đại của Tô Hồng Mai chút nào.

Tư Tồn ôn hòa nói: “Mình cũng không biết hãng nào tốt nữa. Dù sao

thì chúng ta cũng có radio để buổi sáng học tiếng Anh rồi”.

Sự rộng rãi, vô tư của Tư Tồn khiến mọi người ai cũng ngạc nhiên.

Chính cô là người đã mang phúc lợi vô cùng lớn đến cho phòng kí túc xá
của mình.

Đêm đã buông, Tư Tồn nầm trên giường, lặng lẽ vuốt dọc theo gáy

chiếc radio, trong lòng thầm nhắc bản thân phải tuyệt đối giữ gìn chiếc đài
này. Vu Tiểu Xuân nói Ĩ1Ó xuất xưởng năm 1974, nhãn mác dán ở mặt sau
thậm chí vẫn còn Tất mới. Tư Tồn chợt nghĩ, không phải Mặc Trì nói anh
vẫn thường nghe chiếc radio này một mình để thu thập tin tức mà sống qua
ngày hay sao? Trái tim cô đột nhiên thấy nhói đau.

Năm 1978, nền văn hóa của đất nước Trung Hoa bắt đầu được khôi

phục, các hiệu sách và thư viện mọc trở lại và dần phong phú hơn, nhưng
cũng chưa thể gọi là thỏa mãn nhu cầu và nhiệt huyết học tập của lớp thanh
niên ngày ấy. Tuy là trường đại học đứng đầu của tỉnh nhưng tài liệu giảng
dạy của Đại học Phương Bắc cũng còn rất eo hẹp. Sách trong thư viện ngày
trước bị Hồng vệ quân đốt hết, tuy nay đã được khôi phục lại ít nhiều,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.