CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 117

Mặc Trì tự hỏi, không biết có phải trước đây anh đã đả kích quá đà,

làm tổn thương sự tự tin của cô rồi không? Thực ra, chỉ ôn tập gấp gáp
trong vòng hai tháng mà có thể thi đỗ đại học quả là rất khá rồi. Nghĩ vậy,
Mặc Trì liền đưa lời an ủi: “Tham gia nhiều hoạt động sẽ bổ trợ cho em rất
nhiều. Còn các môn học trên lớp, em vốn tư chất thông minh, chỉ cần chăm
chỉ học tập thì dần dần sẽ theo kịp các bạn thôi”.

“Anh không biết đâu!”, Tư Tồn như được cơ hội xả hết tâm tư: “Năm

thứ nhất học hành căng thẳng lắm, lớp trưởng thậm chí còn đề xuất các
hoạt động đoàn thể cứ để năm thứ hai tham gia. Năm nay lớp em phải học
các môn đại cương, có hôm đến tối vẫn còn tiết học, cả ngày Chủ nhật cũng
kín lịch cơ đấy”.

“Chủ nhật cũng có tiết học sao?”, Mặc Trì ngạc nhiên hỏi.

“Vâng, sáng chiều đều có tiết”, Tư Tồn thật thà đáp.

“Vậy sao em lại về?”, Nghe tới đó Mặc Trì liền cao giọng hỏi.

Tư Tồn bối rối đưa tay che miệng, sao cô có thể bất cẩn để lộ ra

chuyện trốn học với Mặc Trì cơ chứ? Bắt gặp ánh mắt nghiêm khắc của
anh, Tư Tồn mặt đỏ bừng lên, không dám ngẩng đầu nhìn, giọng lí nhí:
“Bạn học giúp em điểm danh rồi”.

“Em được lắm!”, Mặc Trì giận dữ nói to: “Học đại học tài giỏi rồi,

những cái hay không học lại học được thói trốn học, nói dối!”

Hai chữ “nói dối” Mặc Trì vừa thốt ra găm thẳng vào trái tim Tư Tồn.

Cô đau lòng đến mức nước mắt không kìm được mà trào ra. Tư Tồn cố nén
cảm xúc, hít sâu vào một hơi, khẽ nói: “Nếu không vì hứa với anh thì em đã
không về rồi”.

“Lại là vì lời hứa!”, Mặc Trì giận đến bốc hỏa. Ngoài lời hứa và nhiệm

vụ ra, trong lòng cô còn có gì khác nữa không? Có dành cho anh một chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.