chèo thuyền, ngắm cảnh hồ.
Từ lúc kết hôn đến giờ, chưa bao giờ Tư Tồn và Mặc Trì có nhiều thời
gian đi chơi đến thế. Sau khi du ngoạn hết một vòng thành phô", Tư Tồn
cảm thán, thành phố này thật sự rất đẹp, nhưng đến ngày thứ tư, cô không
thể vui vẻ nổi nữa. Nhà trường vẫn chưa ra thông báo cho cô được đi học
trở lại, kì thi cuối kì chỉ còn cách hơn chục ngày nữa, cô lại không được lên
lớp, vậy thì biết thi cử thế nào đây? Tư Tồn bỗng chốc cảm thấy tiền đồ
trước mắt mình thật mù mịt.
“Chúng ta thử đến trường thăm dò xem sao?”, Mặc Trì đề xuất.
“Tìm ai mà thăm dò chứ?”, Tư Tồn sốt sắng giậm chân liên tục.
“Chẳng nhẽ cả phòng em đều “hi sinh” sau buổi vũ hội đó sao?”
“Vì Tô Hồng Mai kéo cả phòng đi nên... À không, có chị Lưu Anh
không đi. Tới tìm chị ấy xem sao”.
Căn đúng giờ tan học, Tư Tồn tìm thấy Lưu Anh đang trên đường từ
giảng đường tới nhà ăn.
“Mọi người gây họa lớn rồi! Nhà trường đã triển khai hội nghị, yêu
cầu tất cả các lớp đều phải viết báo cáo rồi dán lên bảng thông báo của
trường”, Lưu Anh không nén nổi bức xúc khi nhìn thấy Tư Tồn, đã lên
tiếng dạy dỗ cô.
“Kết quả thế nào vậy chị?”, Tư Tồn khẩn thiết hỏi.
“Vẫn chưa có kết quả, nhưng nhà trường nói sẽ mau chóng đưa ra hình
phạt”.
Chữ “hình phạt” khiến Tư Tồn có phần chột dạ: “Còn những người
khác trong phòng mình hiện nay ra sao?”, Tư Tồn chỉ còn hi vọng cô không