CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 170

đổi phòng nhưng từ sau vụ đó, Lưu Anh đã quyết định vạch rõ ranh giới
với mọi người.

Ngược lại, Tô Hồng Mai lại coi Tư Tồn như tri kỉ, bởi sau vụ vũ hội,

cả Vu Tiểu Xuân, Trương Kế Phương, Đổng Lệ Bình đều đổ hết trách
nhiệm lên người cô, chỉ có Tư Tồn không mảy may trách móc lấy một lời.
Một lần, Tô Hồng Mai lén lút nói với Tư Tồn: “Mình sớm đã nhận ra cậu
không giống những người đó, bọn họ quá lề thói, chẳng mấy mà lạc hậu
đâu”.

Tư Tồn ngơ ngác hỏi: “Mình là người như thế nào cơ?”

Tô Hồng Mai thay chiếc áo sơ mi đỏ, phôi với quần đen rồi cố soi toàn

thân trong chiếc gương bé tí: “Chẳng phải chúng ta cùng một ruột hay sao,
có tư tưởng tiên tiến, dám nghĩ dám làm”.

Nhìn Tô Hồng Mai đang ngoe nguẩy trước gương, Tư Tồn vội xua tay

nói: “Sao chúng ta có thể cùng một ruột được chứ, cậu là người thành phố,
mình là người nông thôn mà”.

Tô Hồng Mai đóng chiếc gương lại, đưa ánh mắt sắc sảo nhìn Tư Tồn:

“Cậu đừng hòng lừa được mình. Ngay từ hôm đầu tiên nhập học, mình đã
biết cậu không phải người dưới quê. Người dưới quê đi học lấy đâu ra xe
đưa đón, họ cũng không thể to gan như cậu được. Tư Tồn, nói ình biết, rốt
cuộc ba mẹ cậu làm gì?”

“Ba mẹ mình đều là nông dân, cậu không tin thì thôi”, Tư Tồn nói.

“Thế chuyện cậu có xe đưa đón là thế nào?”, Tô Hồng Mai vẫn còn

lưu lại ấn tượng rất sâu đậm về việc Tư Tồn từng ngồi trong xe hơi.

“Mình đã nói rồi, đó là xe của người thân”. Nói rồi Tư Tồn không để

tâm đến Tô Hồng Mai nữa mà tiếp tục vùi đầu vào đọc sách. Kì thi đuổi
đến sau lừng rồi, cô không thể lãng phí dù chỉ là một phút, một giây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.