CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 174

nhiều thứ hơn. Bây giờ nghĩ lại, em thấy ở nhà viết thư pháp với anh là
sướng nhất”.

“Tư Tồn à, với chữ viết của em người ta chỉ gọi là viết chữ thôi chứ

chưa thể coi là thư pháp. Ban phúc lợi nơi anh làm việc chỉ có ba nhân
viên, Trưởng ban Từ Khánh Đông phụ trách công việc chung nhưng cả
ngày chẳng thấy mặt mũi đâu cả. Trương Vệ Binh lớn hơn anh vài tuổi, phụ
trách việc đối ngoại, còn anh làm văn thư nhưng thật ra cũng chẳng phải
làm gì cả. Thành phô" còn phải làm nhiều việc để chấn hưng lại nền kinh
tế, nên tạm thời vẫn chưa để ý tới những người như anh. Tuy nhiên, anh hi
vọng lãnh đạo có thể sớm đưa ra kế hoạch cụ thể để anh có việc mà làm”.

“Mặc Trì, nhìn chữ mà như được gặp người vậy. Thứ Hai tuần sau em

bắt đầu thi học kì rồi. Em thật sự hơi căng thẳng, nếu thi không ra gì thì xấu
hổ lắm.

Ngày nào em cùng học bài từ sáng đến tối, nhưng mà Lưu Anh còn lợi

hại hơn, hôm nào chị ấy cũng ôn bài tới tận ba, bốn giờ sáng. Không khéo
em đứng đội sổ mất thôi. Kì thi sẽ kéo dài trong vòng một tuần, em không
biết mình có qua nổi không. Em nhớ anh nhiều lắm!”.

“Tư Tồn, phải nói em rất may mắn trong thi cử đấy. Hồi ôn thi đại

học, em ôn tập có đến nơi đến chốn đâu mà vẫn đỗ đại học như thường. Thi
học kì thì có đáng kể gì, chắc chắn em sẽ qua được thôi. Phải tự tin vào bản
thân mình chứ. Còn anh, công việc hàng ngày của anh ở văn phòng là một
tách trà và một tờ báo. Trương Vệ Binh vẫn ân cần như trước, cứ như anh
có mặt ở đây không phải vì phục vụ nhân dân, mà là để Trương Vệ Binh
phục vụ vậy. Phải nghĩ cách để trị anh ấy mới được. Các cơ quan khác cứ
đến cuối năm lại bận rộn tối mắt tối mũi, còn Cục Dân chính thì chẳng có
việc gì để làm”.

“Mặc Trì, nhìn chữ mà như được gặp người vậy. Ngày mai em bắt đầu

bước vào kì thi rồi nên tuần tới đây sẽ không viết thư cho anh được. Song,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.