CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 180

quan, dù khi đến nơi chân vừa tê, vừa đau dẫu cho quãng đường không lấy
gì làm xa quá. Với anh được đứng dậy trở lại quả thật là một cảm giác vô
cùng tuyệt vời. Đi lại tuy có chút chậm chạp nhưng vẫn khiến anh cảm thấy
mình đã thoát ra khỏi “chiếc lồng” suốt bao nhiêu năm nay của chính mình.
Mặc Trì bắt đầu cảm nhận được sự tự do vui vẻ và quan trọng nhất là đã cắt
được “cái đuôi” Trương Vệ Binh.

“Anh chấp anh ta làm gì? Em cũng không muốn nhìn thấy anh phải

chịu đau đớn một mình” Nhận thấy Mặc Trì đang cố nén đau, Tư Tồn vội
vàng giúp anh xoa bóp chân.

“Anh biết em rất quan tâm đến anh nhưng em cứ yên tâm, anh biết

phải làm gì với đôi chân này, không sao đâu. Em thích ăn món gì, anh sẽ
gắp cho em” Mặc Trì nắm chặt tay Tư Tồn. Anh thấy đôi tay của cô vừa
mềm mại vừa nhỏ nhắn, hoàn toàn không giống bàn tay của một cô gái đã
từng làm việc nhà nông chút nào.

“Món nào em cũng thích. Anh cũng mau ăn đi”, Tư Tồn nhanh nhẹn

gắp cho Mặc Trì chút rau, nhưng ngay lập tức cô lại thẹn thùng cúi đầu.

Mặc Trì mỉm cười mãn nguyện, cảm thấy thức ăn cô gắp ình ngon vô

cùng. Anh cũng gắp một miếng đưa lên miệng cô. Tư Tồn ban đầu có chút
e ngại, nhưng ngay lập tức cũng quen với sự gần gũi đó, liền mở miệng ra.
Không ngờ thức ăn chưa vào được miệng, Mặc Trì đã đưa đũa ra xa. Tư
Tồn hoài nghi, thử tiến tới gần hơn chút nữa thì đôi đũa càng bị giật ra xa
hơn. Biết mình bị trêu chọc, Tư Tồn liền giữ chặt tay anh rồi hé đôi môi,
toàn bộ thức ăn đã ở trong miệng cô. Mặc Trì cười lớn, Tư Tồn vờ nắm
chặt tay đánh anh: “Ai bảo anh không cho em ăn?”. Hai người cùng cười
nói râm ran, chuyện trò vui vẻ.

Mặc Trì mải vui, đến giữa bữa ăn mới chợt nghĩ đến một thứ. “Đợi

anh một lát nhé, anh sẽ cho em thưởng thức một loại đồ uống vô cùng mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.