CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 190

với tư tưởng chậm tiến ấy. Chị yên tâm, chưa đầy hai năm nữa thôi, nhà
trường chắc chắn sẽ xóa bỏ lỗi phạt cho chị”.

“Hả? Không lẽ Mặc Trì đã tồng tộc kể hết với em rồi sao?”, Tư Tồn

cảm thấy mất hết thể diện trước mặt cô em chồng rồi.

Tịnh Nhiên mỉm cười càng rạng rỡ: “Tuần nào em và anh chẳng viết

thư cho nhau... Cơ mà, anh chưa từng nhắc đến chuyện hai người đã động
phòng”.

“Động phòng gì chứ? Khó nghe quá đi mất!”, Tư Tồn làm bộ muốn

bấu môi Tịnh Nhiên, rồi hai chị em cứ thế lăn ra cười. Một lát sau Tịnh
Nhiên nói: “Chiều nay em sẽ cùng Giang Phinh Đình ra ngoài vẽ tranh, chị
đi cùng bọn em nhé?”

“Chị không đi đâu, chị ở nhà luyện thư pháp đợi anh Mặc Trì tan làm

về thôi.”, Tư Tồn đáp.

Tịnh Nhiên liền làm mặt xấu: “Em hiểu rồi, chị với anh trai em gắn bó

như keo với sơn, em bảo đảm sẽ dẫn bạn em đi thật xa, tuyệt đối không làm
phiền tới hai người”.

Thành phố này là thành phố du lịch có tiếng từ cả trăm năm nay,

đường phố lúc nào cũng sạch sẽ. Phía Đông thành phố là khu biệt thự nổi
tiếng trước giải phóng với những con đường nhỏ quanh co, những hàng cây
rợp bóng mát phủ bóng hai bên. Biệt thự có tường trắng, mái đỏ theo kiểu
châu Âu tiếp nối nhau san sát, mang phong vị của một thành phố châu Âu
thu nhỏ. Phía Bắc thành phố là khu phố cổ mang đậm màu sắc Trung Hoa,
bốn bề đều là tường thành xây bằng gạch cổ, cổng thành lợp ngói xanh, cao
ngất, tráng lệ mà mạnh mẽ. Phong cảnh ngoại ô nên thơ hữu tình với ánh
hồ sắc núi, không khí trong lành. Với sự nhạy cảm của những con người
yêu nghệ thuật, Giang Phinh Đình và Từ Lan ngày nào cũng thức dậy từ
sáng sớm, hào hứng vác giá vẽ lên vai cho đến tận chiều tối mới quay về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.