CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 188

Giang Phinh Đình cười đáp: “Từ nhỏ em đã thích vẽ tranh, học y chỉ

là theo lệnh của ba mẹ”.

Tịnh Nhiên nói xen vào: “ước mơ của “đồng chí” Giang Phinh Đình là

trở thành họa sĩ đấy anh ạ”.

Mặc Trì gật đầu tỏ vẻ tin tưởng, sau đó tay anh lại bận rộn gắp thức ăn

cho Tư Tồn. Anh từng trêu Tư Tồn là trường hợp điển hình của “khôn nhà
dại chợ”, trước mặt anh cô trời không sợ, đất không sợ, nhưng hễ gặp
người lớn hoặc những người không thân thiết, thì lại thường xấu hổ tới mức
muốn giấu mình thật kĩ.

Những người tham gia trong bữa tiệc hôm nay nếu không phải là

người lớn thì đều là người lạ, thế nên đến việc đưa đũa ra gắp thức ăn cô
cũng không dám. Mặc Trì mà không nhanh tay gắp thức ăn cho cô, không
chừng sau bữa ăn sẽ lại được nghe cô mè nheo kêu đói. Thấy Tư Tồn đã ăn
được kha khá, đôi vợ chồng trẻ liền trao cho nhau ánh mắt đầy ẩn ý. Mặc
Trì xách đôi nạng đứng dậy và nói với mọi người: “Mọi người ăn tiếp đi,
anh phải đi làm”. Tư Tồn vội vàng đứng vào sau lưng anh, lí nhí nói: “Để
em tiễn anh ra ngoài”.

Giang Phinh Đình nhìn theo đôi vợ chồng trẻ đang qimn quít với nhau,

khuôn mặt hiện lên vẻ thẫn thờ.

Sau bữa ăn, Tư Tồn đưa Giang Phinh Đình và Từ Lan tới căn phòng

dành riêng cho khách để sắp xếp đồ đạc. Tịnh Nhiên rất tinh ý, cô nháy mắt
với Tư Tồn rồi mừng rỡ nói: “Chị dâu, chị và anh em...” Cô làm động tác
chạm hai ngón tay cái vào nhau khiến Tư Tồn đỏ bừng mặt, xấu hổ đẩy cô
một cái.

Tịnh Nhiên vui mừng tới mức hét lên, rồi quay sang nói với hai cô

bạn: “Các cậu đừng coi thường chị dâu mình còn nhỏ tuổi, chị ấy cực kì lợi
hại đấy. Chỉ ôn thi trong một thời gian ngắn đã đỗ vào trường đại học trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.