CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 193

“Con hãy để Tiểu Giang xẹm giúp, lỡ đâu bệnh nặng thì phải nhanh

chóng tới bệnh viện điều trị”, Trần Ái Hoa cũng thêm vào.

“Chân của con tự con biết, không sao cả”. Mặc Trì tỏ radchông vui,

xách nạng lên toan đứng dậy bỏ đi nhưng chân lại không tài nào động đậy
được.

Tư Tồn nhìn Giang Phinh Đình với ánh mắt van nài, cô nói: “Em hãy

thử kiểm tra giúp anh ấy xem!”

Giang Phinh Đình đi tới trước mặt Mặc Trì, quỳ xuống rồi nhẹ nhàng

nói: “Ong bà nội, ba mẹ em đều là bác sĩ Khoa Xương. Mưa dầm thấm lâu,
cộng thêm sau này được học chính quy nên em cũng hiểu biết ít nhiều về
lĩnh vực này. Anh hãy để em kiểm tra xem sao”. Nói rồi, không đợi Mặc
Trì đáp lời, cô đã vén ông quần anh lên.

Mặc Trì đang mặc quần thể thao rộng rãi nên Giang Phinh Đình dễ

dàng vén lên tới tận đầu gối. Đầu gối nhợt nhạt của Mặc Trì dần dần lộ ra,
tất cả mọi người đều ớn lạnh. Nó đã sưng to tới mức một nửa gần như trở
nên trong suốt, hình dạng méo mó. Giang Phinh Đình tiếp tục ấn xuô'ng,
chỗ đó lập tức ximt hiện một cái rãnh sâu. Mặc Trì đau đến toát mồ hôi
lạnh.

“Anh Mặc Trì, khớp đầu gối của anh bị tích nước nghiêm trọng, hiện

tại tốt nhất anh không nên đi lại để cho chân được nghỉ ngơi, nước tích
đọng sẽ tự nhiên được hấp thu”, Giang Phinh Đình nói.

“Không được”, Mặc Trì ngắt lời cô: “Hàng ngày anh còn phải đi làm,

sao mà nghỉ ngơi được chứ”.

Giang Phinh Đình nắm chắc phần bắp chân yếu ớt của anh, sau đó nhè

nhẹ kéo ra, giúp chân anh bắt đầu cử động lại. Mỗi lần như thế, đầu gối lại
phát ra tiếng đầu xương chạm vào nhau khiến Mặc Trì vô cùng đau đớn.
“Chân của anh tự anh sẽ hiểu rõ nhất, mỗi lần bước đi, gai xương đều chạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.