CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 286

giống như một cây sồi cao lớn, có sức hấp dẫn, có chiều sâu, còn cô giô"ng
như một cây bông yên tĩnh, dịu dàng, kiên định đứng bên cạnh anh, cùng
anh đối mặt với mưa gió bão bùng, tâm đồng ý hợp.

Tư Tồn tiếp tục khẽ khàng nhẩm đọc theo nét bút của Mặc Trì.

“Chúng ta cùng nhau gánh vác gió lạnh, phong ba, sấm sét. Chúng ta cùng
nhau chia sẻ sương mù, ban mai, cầu vồng tưởng như vĩnh viễn chia li
nhưng lại cả đời bên cạnh đấy mới là tình yêu vĩ đại kiên trinh chính là đây
không chỉ yêu bờ vai rộng lớn của anh còn yêu lòng kiên định của anh,
vùng đất dưới chân anh”.

Tới lúc Tư Tồn đọc xong câu cuối cùng, Mặc Trì cũng đã hoàn thành

tác phẩm thư pháp của mình. Anh rửa sạch bút rồi gác sang một bên. Tư
Tồn lập tức bám vào vai anh, nũng nịu: “Anh viết Thảo thư đẹp thế mà
không chịu dạy em gì cả”.

“Em còn dám nói anh à? Đến những đường nét cơ bản em cũng không

chịu học hành tử tế thì viết Thảo thư thế nào được?”

“Lần trước, người khen em viết đẹp chính là anh còn gì”, Tư Tồn bĩu

môi nói.

“Chữ của em chỉ đẹp nếu đem so sánh với những người bình thường,

còn nếu là thư pháp thì...”, Mặc Trì cố ý dài mặt ra: “vẫn còn xa vời lắm”.

“Đằng nào chúng ta cũng còn rất nhiều thời gian. Anh từ từ dạy em,

em sẽ dần dần luyện”, Tư Tồn cười hì hì nói. Đợi khi chữ đã khô, cô cuốn
bức thư pháp lại: “Bây giờ cái này thuộc về em. Sau này em sẽ đóng khung
treo trên đầu giường mình”.

“Nếu người ta hỏi ai viết thì em trả lời sao?”

“Em nói là chồng em viết”, Tư Tồn trả lời không chút do dự. Mặc Trì

vô cùng ngạc nhiên hỏi lại: “Em không nói là người thân nữa sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.