CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 420

Cương, mỗi năm chỉ gặp mặt một lần nhưng người ta vẫn vượt qua mấy
năm đại học đó thôi”.

Tư Tồn không muốn tiếp tục cuộc nói chuyện thêm nữa, cô dứt khoát:

“Đằng nào đó cũng là chuyện của học kì sau, em chưa nghĩ xa đến thế”.
Sau đó, cô lấy cớ có việc bận xin cáo từ luôn.

Lịch học ở trường hiện giờ chỉ còn lại ba môn nên sinh viên khá thoải

mái về thời gian. Lúc không có tiết, Tư Tồn về nhà từ sớm, ngày càng ít
xuất hiện trong kí túc.

Sau bữa cơm, Mặc Trì và Tư Tồn cùng nằm trên giường nói chuyện.

Khi nghe cô nói đến chuyện phân công công tác sau khi tốt nghiệp, Mặc Trì
thủng thẳng: “Hay em thi nghiên cứu sinh đi. Em vẫn còn nhỏ tuổi, đi làm
sớm làm gì? Chi bằng cứ học thêm mấy năm nữa”.

Tư Tồn áp má mình vào má anh, tay cô nắm lấy tay anh, thủ thỉ: “Em

đã đợi bao năm nay, cuối cùng cũng đến lúc tốt nghiệp để được ngày ngày
ở bên cạnh anh. Em không muốn học thêm nữa đâu”.

Mặc Trì yêu thương vỗ về khuôn mặt cô: “Anh cũng muốn ngày ngày

ở bên cạnh em, nhưng thi nghiên cứu sinh là chuyện cả đời. Chỉ học ở Đại
học Phương Bắc cũng đã thiệt thồi cho em rồi, em nên nỗ lực hơn, tới Bắc
Đại học nghiên cứu sinh chẳng hạn”.

Tư Tồn giãy nảy: “Anh cứ làm như dễ dàng lắm ấy, thi vào Bắc Đại

đâu có đơn giản như thi giữa kì chứ”.

“Anh tin em có khả năng thi đỗ. Thi vào Bắc Đại không có gì khó

khăn cả, chỉ cần em muốn thôi”.

Tư Tồn cảm khái nói: “Lúc đầu, nếu không phải anh ép em thì đến thi

vào đại học em còn không dám nghĩ đến, chứ đừng nói là Bắc Đại”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.