CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 466

Tư Tồn có một môn học vào chín rưỡi tối và một môn vào tám giờ

sáng. Mặc Trì không muốn cô vất vả nên bảo cô nghỉ lại trong ký túc. Cứ
mỗi buổi chiều tối, anh lại mang một cặp lồng thức ăn tới, bên trong lúc là
canh gà, lúc là canh cá. Cô đang mang thai nên tuyệt đối không thể lơi là
việc chăm sóc sức khỏe.

Cuối tuần Tư Tồn về nhà, bất ngờ gặp Lưu Xuân Hồng tới thăm.

Lưu Xuân Hồng gặp Trần Ái Hoa liền rơi nước mắt. Cô nói năm xưa

không làm rõ tình hình, chỉ biết thành phần gia đình của Tư Tồn tốt nhưng
lại không biết cô là con nuôi.

“Đây là thiếu sót của tôi. Nhưng bây giờ tôi biết làm thế nào đây? Một

bên có lỗi với Mặc Trì, một bên có lỗi với thành phố. Tôi thật sự tiến thoái
lưỡng nan!”, Lưu Xuân Hồng nói.

Trần Ái Hoa một lòng muốn bảo vệ con mình liền nói: “Chuyện của

bọn trẻ thì cứ để chúng tự quyết định”. Bà biết Mặc Trì đã coi Tư Tồn như
da thịt của chính mình nên ly hôn là chuyện tuyệt đối không thể.

“Đã đành là như thế, nhưng Lý Thiệu Đường là nhà đầu tư lớn đầu

tiên của thành phố chúng ta, nếu vì chuyện này mà việc đầu tư đổ vỡ thì
cũng không có lợi cho Thị trưởng Mặc”, Lưu Xuân Hồng nói.

Trần Ái Hoa bị câu nói đó của Lưu Xuân Hồng làm cho lạnh người.

Rõ ràng bà hiểu rằng, nên vì đại cục mà từ bỏ lợi ích cá nhân, nhưng bà
cũng là người mẹ yêu thương con hết mực. Trong gia đình, con cái là tất cả
đối với bà. Con trai bà đã chịu bao khổ nạn rồi, Tư Tồn là tia sáng duy nhất
của cuộc đời nó. Với tư cách một cán bộ Nhà nước, cũng là một người mẹ,
trong tình thế hiện nay, bà cũng không thể phân biệt được bên nào là đại
cục nữa rồi.

Bà đột nhiên nhớ tới chiếc phao cứu sinh cuối cùng: “Bọn trẻ không

thể ly hôn được, Tư Tồn đã mang thai rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.