CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 484

Anh viết đơn xin nghỉ học cho Tư Tồn rồi gửi tới Đại học Phương

Bắc. Lúc anh làm xong thủ tục cũng là lúc sinh viên đến giờ nghỉ trưa. Bọn
họ ùa về phía nhà ăn như ong vỡ tổ. Mặc Trì phải chống nạng nên đi chậm
hơn những người khác. Anh nhìn về phía trước, đi từng bước chậm chạp,
bỗng có ai đó vỗ vào lưng anh.

Mặc Trì đứng lại rồi quay đầu nhìn, hóa ra là Vu Tiểu Xuân.

“Sao anh lại ở đây? Tư Tồn đâu rồi?” Vu Tiểu Xuân ôm sách, khuôn

mặt đỏ bừng, hơi thở hổn hển, hiển nhiên là cô vừa chạy ra khỏi giảng
đường.

“Cô ấy không thể đi học, anh vừa xin phép nghỉ cho cô ấy”, Mặc Trì

nói.

Trong mắt Vu Tiểu Xuân hiện lên vẻ ái ngại, tiếc nuôi: “Chuyện Tư

Tồn sảy thai có phải là sự thật không?”

Mặc Trì im lặng gật đầu.

Vu Tiểu Xuân thở dài, tiếng nói hạ thấp xuống: “Chắc chắn Tư Tồn rất

đau lòng. Cô ấy đã đan cho đứa bé rất nhiều giầy len và mũ len. Cô ấy còn
bảo nếu anh nhìn thấy những thứ đáng yêu đó, chắc chắn cũng sẽ mong chờ
đứa bé ra đời”.

Anh nhớ lại quãng thời gian Tư Tồn chờ đợi đứa con chào đời. Trong

lúc ấy anh lại tranh cãi với cô về việc có nên giữ đứa bé lại hay không. Mặc
Trì thấy như có dao cứa vào tim, im lặng không nói gì.

“Bao giờ Tư Tồn ổn định sức khỏe đi học tiếp/ Bây giờ có mấy môn

học rất quan trọng, nếu Tư Tồn không lên lớp thì chắc chắn sẽ không được
tốt nghiệp cùng khóa này”, Vu Tiểu Xuân nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.