CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 506

Trì quay về.

Sáng sớm hôm sau, Tư Tồn đẩy Lý Thiệu Đường ngồi trên xe lăn,

đứng trước cổng kiểm tra an toàn ở sân bay nhưng mãị mà không chịu đi
tiếp. Mặc Trì nói sẽ tới tiễn cô, cô nhất định phải đợi anh. Thế nhưng, tới
thời khắc cuối cùng, Mặc Trì vẫn không đến. Loa phát thanh của phòng chờ
sân bay phát hết lần này tới lần khác: “Chuyến bay XXX tới Bắc Kinh
chuẩn bị cất cánh, mong quý khách tranh thủ thời gian tới làm thủ tục lên
máy bay”. Người của chính quyền thành phố thúc giục Tư Tồn: “Mau đi
thôi, đến Bắc Kinh còn phải đổi máy bay nữa”.

Tư Tồn quay đầu nhìn lại lần cuối cùng nhưng vẫn không thấy bóng

dáng Mặc Trì đâu. Cô liền đẩy xe lăn đi vào cổng kiểm tra an toàn.

Mặc Trì không thể tới sân bay tiễn Tư Tồn, bởi đêm hôm đó, phổi của

anh đột ngột lên cơn đau. Anh tỉnh dậy lúc nửa đêm, thấy lồng ngực của
mình như bị một khối đá nặng đè lên, gần như không thở được nữa. Trước
đây, đã có vài lần anh đột nhiên bị sốt cao giữa đêm nhưng lần nào Tư Tồn
cũng phát hiện ra. Cô thức dậy đo nhiệt độ rồi cho anh uống thuốc và
truyền nước.

Tình hình lần này còn nghiêm trọng hơn rất nhiều, song Mặc Trì

không hề luống cuống hay sợ hãi. Theo thói quen anh đưa tay lần sang bên
cạnh. Nơi ấy vốn là chỗ của Tư Tồn, thế mà bây giờ chỉ là một khoảng
trống lạnh lẽo. Trái tim Mặc Trì bỗng trĩu xuông. Tư Tồn của anh ngày mai
đã đi Mỹ rồi.

Hơi thở của anh mỗi lúc một khó khăn, giống như đang bị ai đó chẹn

ngang cổ họng. Anh muốn gọi người đến nhưng lại phát hiện ra mình
không thể câ't lời, giốhg như đang nằm mơ hay bị bóng đè vậy. Song nỗi
đau nhói truyền đến từ lồng ngực lại nhắc nhở anh rằng, đây không phải là
một giấc mơ. Màn đêm tối đen, Mặc Trì thầm nghĩ, lẽ nào thật sự anh phải
chết sao? Nhịp tim anh đang đập dồn dập như chiếc đồng hồ vừa được lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.