CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 575

để Mặc Trì nằm ở ngoài hành lang. Đợi có người xuất viện thì họ sẽ lập tức
chuyển anh vào phòng.

Ngoài hành lang không có lò sưỡi, Mặc Trì vẫn đang sốt nên Tư Tồn

khẩn cầu bác sỹ: “Bác sỹ có thể lập tức bố trí phòng bệnh cho anh ấy được
không? Tốn bao nhiêu tiền cũng được”.

Không ngờ câu nói này của cô khiến bác sỹ nổi giận: “Bệnh viện là

nơi cứu người chết, chữa người sống, nhập viện rồi cũng cần có thứ tự, ai
đến trước vào trước, ai đến sau vào sau. Nếu cứ có tiền thì được chiếu cố để
thành Chủ nghĩa Tư bản hết à?” Biểu cảm nghiêm nghị của bác sỹ khiến Tư
Tồn không dám nói gì nữa. Cô nuốt ấm ức vào trong lòng nhưng vẫn cố
cầu khẩn bác sỹ: “Phổi của anh ấy không tốt, anh ấy lại đang sốt nữa, nếu ở
hành lang lạnh thế này...”

“Bệnh nhân đã phải vào đến đây rồi thì đương nhiên bệnh tình đều rất

khẩn cấp, nếu không việc gì người ta phải nằm viện cho khổ?”

Trên hành lang được bô" trí thêm một giường bệnh tạm thời. Mặc Trì

được chuyển ỉên đó, y tá treo bình thuốc của anh ỉên giá truyền. Bác sỹ nói
ra một vài con sô" còn y tá cúi đầu ghi chép. Cuối cùng, bác sỹ dặn dò Tư
Tồn: “Bây giờ phải nhờ đến người nhà tận tình chăm sóc bệnh nhân, đừng
để anh ấy bị nhiễm lạnh, nếu có chuyện gì thì lập tức đi tìm y tá”.

Tư Tồn gật đầu đồng ý. Bác sỹ và y tá đều rời đi, trên hành lang chỉ

còn lại hai người. Tư Tồn quỳ xuống, chăm chú nhìn Mặc Trì đang nằm
hôn mê. Dáng ngủ của anh trông không yên lành, hai hàng lông mày khẽ
nhíu lại, dường như chất chứa rất nhiều tâm sự. Tư Tồn không kìm nén
được liền đưa tay vuốt lại hàng lông mày của anh rồi lẩm bẩm một mình:
“Là em không tốt, không hoàn thành được nhiệm vụ thư ký Lưu giao cho
em. Bao nhiêu năm trôi qua mà anh vẫn khiến người ta phải lo lắng...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.