CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 576

Tay Mặc Trì khẽ động đậy, miệng anh phát ra những tiếng ú ớ, hình

như không đồng ý với quan điểm của Tư Tồn. Tư Tồn nhè nhẹ nắm ỉấy bàn
tay đang được truyền nước của anh: “Được rồi, là em nói sai. Anh nghỉ
ngơi đi, đừng bao giờ để xảy ra chuyện gì đáng tiếc nữa”.

Vào buổi trưa, y tá chạy tới hành lang trung tâm gọi to: “Moselle Lee!

Ai là Moselle Lee?”

Tư Tồn cho rằng y tá đang tìm mình nên vội vã chạy ra. Vì cô vẫn

chưa ăn trưa nên đột nhiên cảm thấy chóng mặt hoa mắt, người lảo đảo
chạy về phía y tá. Y tá quan sát cô một hồi, hình như đang cảm thấy hiếu
kỳ vì người Trung Hoa lại lấy tên nước ngoài. Tư Tồn nói: “Tôi là Moselle
Lee”. Đây là tên trên hộ chiếu Mỹ của cô.

Y tá chỉ vào góc tường rồi nói: “Những thứ này được gửi tới từ khách

sạn Bát Đạt Lĩnh, họ nói đây đều là đồ của cô”.

Tư Tồn nhận một va li hành lý nhỏ nhắn tinh xảo, một túi sách của

nam và một chiếc chân giả. Cô biết, những thứ này chắc chắn là do Cruise
đã nhờ khách sạn gửi tới.

“Cảm ơn”. Tư Tồn không quan tâm đến ánh mắt khác lạ của y tá, liền

xách hành lý, đeo túi và vác chân giả lên vai. Cô đặt những thứ này tới
trước giường bệnh của Mặc Trì. Vali nhét xuống gầm giường, túi sách đặt
cạnh gối của Mặc Trì, còn chân giả đặt ngay trước đầu giường.

Mặc Trì vẫn chưa tỉnh dậy. Bác sỹ nói, do anh đã mệt mỏi quá độ, việc

nghỉ ngơi điều độ sẽ giúp anh mau chóng hồi phục.

Buổi chiều tối là lúc người nhà bệnh nhân được tới thăm. Đây là

khoảng thời gian ồn ào nhất trong ngày ở khu phòng bệnh. Trên hành lang,
người đi qua đi lại không ngớt. Nhiệt độ hành lang lúc này còn thấp hơn
ban sáng. Mặc Trì dù đang ngủ nhưng vẫn không ngừng ho hắng. Tư Tồn
sợ anh nhiễm lạnh liền vội vã tìm vị bác sỹ trưởng khoa. Cô nói bất luận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.