CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 662

Anh đột nhiên cúi người xuống, dùng tay uốn chân trái, để đầu gối

chạm đất, còn chân phải quỳ xuống, anh nâng niu khuôn mặt của Tư Tồn
lên, nhẹ nhàng vuốt nước mắt trên má cô: “Em còn đau nữa không?”

Tư Tồn nước mắt lã chã gật đầu. Mặc Trì quyết định ngồi an ủi cô một

lúc. Anh gọi Tiểu Điền đến, thông báo cho cô lịch trình công việc của hôm
nay, từ chối cuộc gặp gỡ xã giao vào buổi tối. Không có Lý Chí Phi và Trần
Thấm, Tiểu Điền phải đảm đương thêm nhiều việc không thuộc phạm vi
công việc của mình. Cũng may, cô gái chân chất này không ca thán một lời
nào, cô luôn xử lí đâu vào đấy những công việc được Mặc Trì giao phó.

Mặc Trì gọi tài xế đưa anh và Tư Tồn đến khách sạn Tân Đô ở gần

khu vực La Hồ, ở đó có nhà hàng Đơn Quế Hiên, với món trà và điểm tâm
kiểu Quảng chính cống. Mặc Trì đã từng đưa Tư Tồn đến đó ăn một lần, cô
rất thích. Sau khi đến đó, Mặc Trì gọi một núi thức ăn và ngồi nhìn Tư Tồn
ăn. Thấy vết thương ở tay cô không có vấn đề gì lớn, thậm chí vẫn còn linh
hoạt, Mặc Trì lúc đó ĩr*i thầm thỡ phào nhẹ nhõm. Đợi Tư Tồn ăn uống no
nê, anh đưa cỗ tới tham quan một khu cao ốc vừa mới được khai thác xây
dựng.

“Sao thế? Anh muốn mua nhà à?”, Tư Tồn nhìn vào mô hình nhà cửa

được chế tác rất tinh xảo, không khỏi nghi vấn.

“ừ, em thích loại hình căn hộ như thế nào?”, Mặc Trì làm bộ lơ đễnh.

Tư Tồn hoàn toàn không nhìn vào chỗ mô hình kia. Cô quan sát Mặc

Trì: “Anh nên mua một ngôi nhà ở Thẩm Quyến. Ông chủ lớn như anh, lại
ở sơ sài như thế, thật thiệt thòi cho anh quá”.

Mặc Trì vẫn đang nghiên cứu mô hình: “Nếu ở tầng một thì sẽ có hoa

viên đi kèm, còn ở tầng cao nhất sẽ có sân phơi, em thích loại nào hơn?”

“Ở tầng một đi, tiện lợi”, Tư Tồn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.