CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 670

“Ra ngoài hết cho tôi! Không ai được phép ở lại đây!”, Mặc Trì gào

lớn.

Dưới sự dẫn dắt của Mặc Trì và Chủ nhiệm phân xưởng, công nhân

nốì đuôi nhau ra ngoài, thuận lợi rời khỏi phân xưởng. Tất cả mọi người tập
trung đông đủ ở chỗ đất trống, Mặc Trì cúi lưng xuống, chân giả tê cứng
không động đậy nổi, ho một tràng thắt ruột tưởng như có thể bật ra cả phổi.
Tư Tồn lúc này đang an ủi mấy nữ công nhân, vội chạy về dìu lây cánh tay
anh.

Chủ nhiệm phân xưởng nói: “Hôm nay tổng cộng có ba mươi công

nhân làm thêm giờ và một đầu bếp, tất cả đều đã an toàn”.

Mặc Trì thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên nhớ ra hôm nay là ngày phát

lương, Tiểu Điền không yên tâm để nhiều tiền mặt trong văn phòng, nói đợi
công nhân tan ca hết rồi phát lương cho họ xong mới về nhà. Lòng Mặc Trì
bỗng trầm xuống, hỏi Tư Tồn: “Tiểu Điền ra chưa em?”

“Không thấy Tiểu Điền đâu cả”, Tư Tồn đáp.

Mặc Trì vội vàng chạy về hướng Phòng Tài vụ, chân anh rung lắc

tưởng như muốn rơi ra. Tư Tồn kéo anh lại: “Mặc Trì, lửa mỗi lúc một lớn,
anh không thể vào trong đó được”.

Mặc Trì dùng sức đẩy cô ra. Anh chưa từng thô bạo như thế với cô, Tư

Tồn ngã lăn ra đất: “Nhân viên của anh vẫn còn đang ở bên trong!” Anh
không buồn quay đầu lại, tiếp tục xông về phía công xưởng.

Khói mù mịt làm mờ cả hai mắt, Mặc Trì theo trực giác tìm tới Phòng

Tài vụ. Lại một luồng khí nóng sà vào trước mặt khiến anh nghiêng ngả,
lửa nóng như muốn đốt cháy da thịt Mặc Trì nín thở xông vào trong. Trong
ánh lửa, anh thấy Tiểu Điền đang cầm một cốc nước đổ vào chiếc cặp sách
đựng đầy tiền mặt, cô lại chạy về phía tủ bảo hiểm, tủ bảo hiểm đã bị lửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.