CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 93

ngôi nhà to trước mặt hỏi: “Thế này là thế nào?”.

Mẹ Tư Tồn kéo lấy tay cô, khẽ nói: “Chúng ta vào nhà rồi hãy nói!”

Một người hàng xóm thấy vậy liền nói to: “Tư Tồn, cô thật là đại công

thần của gia đình đấy. Ba mẹ cô dùng của hồi môn của cô để làm nhà mới,
đầu xuân này còn lên kế hoạch lấy vợ cho anh trai cô nữa đó!”

Những lời nghe được khiến lòng Tư Tồn không biết là vui hay là

buồn, quay sang hỏi mẹ: “Mọi người lấy tiền của nhà họ Mặc sao?”.

Ba Tư Tồn vừa một tay đón lấy chiếc túi lớn trong tay cô vừa nhìn

đám người đang vây xung quanh, tay kia đẩy mạnh cô vào nhà: “Có việc gì
vào nhà hãy nói”.

Mẹ Tư Tồn vội vàng rót nước nhưng đã bị cô dành lấy: “Mọi người

thật sự đã nhận tiền của nhà họ Mặc sao?”

“Nhận rồi! Một ngàn năm trăm đồng. Vừa đủ để anh làm nhà cưới

vợ”, anh trai Tư Tồn nhanh nhẹn cướp lời.

Năm nay anh trai cô hai mươi sáu tuổi, quả đã đến tuổi lập gia thất rồi.

Nhưng Tư Tồn như bị một cú đòn giáng xuống bất ngờ, đầu không ngừng
ong ong, thì ra nhiệm vụ chính trị mà cô cố sống cố chết giữ lời hứa chỉ là
một cuộc giao dịch bằng tiền!

Ba Tư Tồn còn thêm vào: “Con trai nhà họ mất một chân, gả con cho

nó chỉ với một ngàn năm trăm đồng là còn rẻ đấy”.

Mẹ Tư Tồn lườm chồng một cái rồi nói to: “Ông đừng nói bậy!”

Ba Tư Tồn rít một hơi thuốc, lẩm bẩm tự nói với chính mình: “Nuôi

dưỡng con gái hơn chục năm trời, cuối cùng cũng được hưởng phúc của nó
rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.