CÂU ĐỐ BÍ HIỂM - Trang 118

Cynthia. Cả bây giờ chị ấy cũng có mặt ở đây. Tôi cảm nhận rất rõ qua
những cái ve vuốt bí hiểm đang phủ lên trên làn da tôi. Thỉnh thoảng lại có
cảm giác là lạ khiến thân tôi ớn lạnh. Cảm giác ấy mỗi lúc một mạnh hơn
lên. Đó là sự thấu hiểu đi kèm với nỗi sợ hãi bị đè nén.

Tôi không cãi lời cô ta. Hơn thế, tôi tin vào từng câu của người đàn bà

đang cần giúp đỡ. Thế nhưng quả thật tôi không tính tới khả năng là vụ án
lại phát triển theo hướng này. Cũng làm sao tính nổi, người ta đã xỏ mũi
được tôi cả một thời gian quá dài!

Hai chúng tôi đang đi về hướng căn hộ của tay đào mộ Osgood. Hiện tôi

vẫn chưa biết đầy đủ vai trò của gã ta, nhưng chắc chắn đó là một con người
bí hiểm. Kể cả Violetta cũng không biết nên đánh giá người đàn ông đó như
thế nào. Cô ta coi anh ta là một người canh cửa đang đứng hẳn về phía cái
Ác.

- Khi cô xuất hiện bên ngôi mộ thì anh ta đã biến mất rồi. Anh ta biến đi

thật nhanh. Tôi không hề nghe thấy một tiếng động nào. Mà tại sao sau đó
cô lại bỏ đi?

- Linh cảm cho tôi biết Osgood đã quay trở lại.

- Anh ta nguy hiểm đến thế sao?

- Tôi đoán như vậy.

- Cửa nhà anh ta khóa kín. Muốn vào trong ta phải phá cửa hoặc phá một

khung cửa sổ.

Người đàn bà đứng lại, khẽ mỉm cười. Ở đâu đó trong chiếc váy dài màu

trắng của cô ta có ẩn chứa một khe hở nhỏ, nơi cô ta vừa thọc tay vào trong.
Giữa những ngón tay bây giờ là một chiếc chìa khóa.

- Ăn cắp sao? - Tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.