CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 224

“Mẹ cháu nói...” cô bé rụt rè bắt đầu. Sau đó dừng lại.

“Ừ?”

Cô bé đỏ mặt, sau đó chống cả hai khuỷu tay lên góc bàn, tựa mặt vào hai
bàn tay. “Mẹ cháu nói...” cô bé cố gắng lần nữa. Cô bé đang dụi phía sau
chân bằng một bàn chân.

“Mẹ cháu nói gì?”

“Dạ...” Cô bé hít một hơi thở sâu, sau đó gãi mũi. “Mẹ nói cô phải là một
người kinh khủng.”

Tôi cảm thấy mình bị đấm một cái. “Tại sao mẹ cháu lại nói thế?” Tôi bình
tĩnh hỏi.

“Bởi - vì... chồng cô bỏ rơi cô và chú ấy không bao giờ quay lại nữa.” Cô
bé gạt vài sợi tóc xõa ra sau tai. Chúng sáng màu và mượt mà như lông tơ.

“À... đúng là chồng cô bỏ đi. Và chuyện chú ấy không bao giờ trở lại cũng
là đúng. Nhưng chuyện cô là một người kinh khủng thì không đúng. Cô
không nghĩ bố cháu nghĩ như thế.”

“Không.” Cô bé lắc đầu. “Bố nói cô là người tốt.”

“Nhưng cháu có thể tự quyết định. Nếu cháu hiểu cô nhiều hơn một chút.
Cháu có thể quyết định, được không Jessica?” Chúng tôi nghe thấy tiếng
chìa khóa mở cửa của Luke, sau đó sàn nhà cọt kẹt trên đầu và tiếng bước
chân đi xuống của anh ấy.

Cô bé trao cho tôi một cái nhìn nghiêng nghiêng, sau đó gật đầu. “Được ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.