CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 24

“Ừ.” tôi nhìn cô ấy. “Sao thế?”

Cô ấy nghiêng đầu sang một bên. “À, nếu cô đã hỏi, tôi không nghĩ rằng
màu đó thực sự hợp với cô.”

“Tôi không hỏi cô, Nerys.”

“Hãy nghe tôi, màu xanh vàng...” cô ấy hít không khí qua hai hàm răng “À,
không - không hợp. Cô nên mặc màu hồng,” cô ấy nói thêm khi điện thoại
réo lên. “Hay màu hồng đào. Thực ra cô biết mình nên làm gì - cô nên nghĩ
lại về màu sắc của mình chọn. Cô trông giống như một Mùa hè đối với tôi.
Ch-à-o - Trident Tiii-viii...”

Khi tôi nói không thích Nerys lắm, tôi thực sự có ý là hoàn toàn không thích
cô ấy. Nhiều đến nỗi thỉnh thoảng tôi tự giải trí bằng những hình ảnh tưởng
tượng băm cô ấy ra thành nhiều miếng nhỏ và cho con mèo nhà bên cạnh
ăn. Tôi thường tự hỏi tại sao cô ấy có tác động này đến tôi. Đó có phải là
lượng thời gian cô ấy dành cho những cuộc điện thoại cá nhân? Nhưng đó
không phải việc của tôi - Trident thuộc về Tom. Hay có phải là vì cô ấy cố
tình trở nên khó chịu? Cô ấy có lẽ là người không lịch thiệp khiến người
khác cứng họng, nhưng không phải như thế. Vậy có phải là cách cô ấy cứ
nói mãi, “Cô không bao giờ nghĩ tôi đã ba mươi ba tuổi, đúng không?” Sao
cô ấy cứ phải lừa dối chính mình như thế nhỉ? Không, lý do Nerys đẩy tôi
đến gần tình trạng phát khùng lên là bởi vì cô ấy là một trong những người
phiền phức mà luôn biết điều hay nhất. Cho dù chủ đề là gì, Nerys luôn có
câu trả lời “Hãy nghe lời khuyên của tôi,” cô ấy thích nói thế, hoặc “Nếu cô
muốn nghe lời khuyên của tôi...” hoặc “Tôi sẽ nói với cô tôi nghĩ gì...” Và
bởi vì tòa nhà nhỏ, không vách ngăn này quá dễ dàng để cho cô ấy làm như
thế.

Chúng tôi đang thảo luận vài điều cần làm với chương trình, và đột nhiên
chúng tôi nghe thấy cô ấy nói to ý kiến từ chiếc bàn đằng trước; tính thuyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.