CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 254

lang phiền muộn đến gặp trong nửa giờ nữa, vì thế tôi không được làm
mình nổi giận.”

Khi tôi bước theo Cynthia lên bậc thềm trước tôi tự hỏi tại sao bà ấy quá
cáu kỉnh về những nhà báo như thế - có lẽ bà ấy đã có vài bài báo xấu khi là
một diễn viên. Nhưng đó là rất lâu trước đây rồi. Khi bà ấy đóng sầm cửa
lại, tôi gạt cơn bộc phát của bà ấy ra khỏi đầu, quyết định rằng bà ấy đơn
giản là một người kỳ cục, và tiếp tục kế hoạch lau dọn mùa xuân của mình.

Giờ tôi dọn dẹp bên trong sau khi đã sắp xếp xong vườn tược. Tôi đã sắp
xếp đồ đạc của Nick trong tháng Hai nhưng đồ đạc của tôi thì chưa. Vì thế
tôi mở tủ và quyết định sẽ mang đến Oxfam bất cứ thứ gì tôi chưa mặc kể
từ khi anh ấy bỏ đi. Và khi tôi đang đứng trên một cái ghế để lôi đồ đặt trên
ngăn tủ trên cùng tôi chú ý đến một cái hộp bìa cứng trên nóc tủ, ngay đằng
sau, bị đẩy sát vào tường. Tôi kéo nó về phía mình và mang xuống. Nó
không nặng, vì chỉ chứa một thứ - một cái túi kẻ trắng và xanh có vẻ đắt
tiền. Trái tim tôi lộn nhào. Tôi quên mất rằng nó đang ở đó. Bên trong là hai
thứ mà tôi không thể chịu đựng việc nhìn thấy chúng: một cuốn sách Mong
đợi điều gì khi bạn đang mang thai
đã nhàu và, một bộ quần áo liền của trẻ
con m trắng gói trong một lớp giấy, trang trí với một chú gấu teddy nhỏ xíu,
mà tôi đã không thể cưỡng lại - cũng không thể vứt bỏ chúng.

Cô nên có một đứa con, Laura...

Phải, tôi chua xót nghĩ. Tôi nên có một đứa con - đúng hơn là, tôi lẽ ra đã
có một đứa con.

Ít nhất là một lần, Cynthia đã đúng.

***

Đến chiều Chủ nhật tôi đang bồn chồn. Tôi đã lướt qua tất cả các tờ báo -
và nhẹ nhõm là không có gì thêm nữa về tôi - tôi quan sát cuộc đua thuyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.