CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 302

Em xin nghỉ làm. Gặp em ăn trưa được không? Hx

“Em chiêu đãi,” em tôi bình thản nói khi tôi gặp nó ở quán Zucca. “Ít nhất
đây là điều em có thể làm.” Con bé trông vẫn còn nhợt nhạt nhưng ít căng
thẳng hơn thời gian dài vừa rồi, cứ như là trong ngực nó đã ngừng quay.

“Em xin lỗi,” em tôi bắt đầu khi chúng tôi ngồi vào bên trong. Con bé ăn
một chút salad. “Em xin lỗi vì tất cả những lời kinh khủng em đã nói với chị
tối qua.”

“Được rồi mà. Chị xin lỗi đã giấu em. Chị biết chuyện này rất căng thẳng,
nhưng chị không muốn nói gì trước.”

“Chị đã làm đúng,” em gái tôi nói. “Em cần đích thân nhìn thấy nó. Em cần
phải bị sốc vì nó - và đúng thế.”

“Vậy chuyện gì xảy ra? Sau khi chị về?”

“Mike quá... kinh ngạc khi thấy em. Anh ấy bảo em về nhà. Sau đó, khi anh
ấy về, chúng em thức đến hai giờ ba mươi, chỉ nói chuyện. Đó là lý do em
nghỉ làm - em quá kiệt sức, nên em gọi điện báo bị ốm. Thêm nữa sự căng
thẳng cảm xúc đã đánh bại em. Nhưng... em không biết,” em tôi băn khoăn
nói. “Em không nhận ra...”

“Cậu ấy để tâm nhiều như thế nào?”

“Em không hề biết.” Em tôi lắc đầu. “Cho đến khi em nhìn thấy anh ấy tối
qua. Chúng em chưa bao giờ nói về chuyện đấy. Nó là một chủ đề đóng.”

“Tại sao cậu ấy không bàn luận đến nó?” Mắt em tôi long lanh những giọt
nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.