CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 395

“Không. Nhưng chúng ta có thể đi cẩn thận.” Tôi nghĩ đến việc đâm đầu
vào một cột đèn đường và làm vỡ mũi một lần nữa, hay ngã khỏi lề đường
và làm vỡ mắt cá chân - hay bị cướp đường; điều đó có thể xảy ra lắm chứ.
Tệ hơn, tôi nghĩ đến chuyện phải ở một mình trong căn hộ tối thui của
mình.

“Em muốn chờ hơn, Tom. Em chắc là nó sẽ không kéo dài lâu đâu.”

“Tốt hơn anh nên tiết kiệm bật lửa, không còn nhiều ga lắm.” Anh thả ngón
tay cái ra khỏi nút bật và chúng tôi lại bị bao phủ bởi bóng tối một lần nữa.

“Em ổn chứ?” Tom hỏi. Tôi nghe tiếng da thuộc rít lên khi anh ngồi thoải
mái hơn trên chiếc ghế sofa.

Tôi kéo hai chân lên. “Em ổn.”

“Chí ít thì hôm nay cũng là tối Chủ nhật, chuyện này sẽ ảnh hưởng đến ít
người hơn rất nhiều so với những ngày bình thường.” Chúng tôi nghe người
phát thanh trên radio nói. “Giống như vụ cắt điện vào tháng Tám năm 2003,
các bạn còn nhớ chứ?” Sau đó là một cuộc nói chuyện sôi nổi về vụ đó. Th
rồi một khách mời nữ chỉ ra rằng có nhiều người đi xa, bởi vì hôm nay là
ngày lễ Ngân hàng nên đó cũng là một điều tốt. Tôi ủ dột nghĩ đến Luke.
Sau đó có một cuộc thảo luận về thời kỳ thiếu điện trên diện rộng ở Bắc Mỹ
năm 2003 khi 55,000 người bị ngập chìm trong bóng tối vì 21 trạm cung
cấp điện ngừng hoạt động. Thế rồi chúng tôi được nghe những cập nhật
thêm về chuyện gì đang xảy ra ở Luân Đôn khi những phóng viên radio bắt
đầu trình bày.

“Hàng trăm người bị mắc kẹt trong đường tàu...”

“Các bệnh viện có máy phát điện dự phòng, dĩ nhiên rồi...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.