CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 98

nghỉ hưu ở Pennines để điều hành một khách sạn theo hiểu B&B[1], về
thành công của Hope ở Luân Đôn, về việc nó không muốn có con như thế
nào nhưng lại hạnh phúc với điều đấy, cũng như chồng của nó, Mike. Sau
đó tôi nói với anh về Fliss.

[1] Bed and Breakfast (giường và bữa sáng): một mô hình khách sạn nhỏ
và rẻ tiền phổ biến ở Anh, xứ Wales, Bắc Ireland và Scotland.

“Anh đã thấy chị ấy,” anh nói. “Đẩy một chiếc xe nôi quanh Westbourne
Grove.”

“Họ sống gần đấy.”

“Anh cũng thế - ở Đường Lonsdale. Quẩn quanh như một cái bát nuôi cá
vàng, anh ngạc nhiên là anh không gặp chị ấy trước đây. Anh đã muốn nói
chuyện với chị ấy - thực ra anh mong đến chết đi được hỏi chị ấy về em.”

“Tại sao anh lại không làm thế?”

Anh nhún vai. “Anh cảm thấy... kỳ quặc. Anh cho rằng anh là người không
được chấp nhận
với các thành viên trong gia đình em.”

“Nhưng đó là rất lâu trước đây rồi.”

“Anh biết - nhưng, mặc dù vậy, họ chắc chắn rất thất vọng về anh.”

“Ồ, không đâu...” Tôi nói dối.

“Thật sao?”

“À, ok... Phải. Họ đã thất vọng. Nhưng chủ yếu là vì em phải trở thành phù
của Felicity một tuần sau...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.