CÂU HỎI TÌNH YÊU - Trang 100

Giờ - như thế được chứ?” Những gì lạnh lẽo tôi còn cảm thấy bốc hơi trong
một làn hơi nước, cứ như tôi đã bị đun khô.

Tôi mỉm cười. “Vâng, cám ơn. Được rồi. Ổn mà.” Tôi tách hai chiếc đũa ra.

“Nhưng mà này, anh đã trả một cái giá rất cao. Em thu dọn đồ và bỏ đi. Em
phớt lờ những cuộc điện thoại của anh. Em trả lại anh tất cả những lá thư.
Quyết tâm dứt bỏ anh ra khỏi cuộc đời em thật... ấn

“Em không thể đối mặt. Thấy anh - với cô ta. Như thế.” Trong đầu tôi nhá
lên hình ảnh không thể chịu đựng được của Luke, nằm trong bồn tắm của
ngôi nhà chúng tôi cùng chia sẻ, bong bóng xà phòng ngập đến ngực, với
Jennifer Clarke đang đứng, trần truồng, ở chậu rửa mặt. Tôi không bao giờ
quên được nỗi kinh hãi tê cứng trên mặt Jennifer khi cô ấy nhìn vào gương
và thấy tôi...

Tôi đã đi về nhà từ ngày hôm trước để thử váy cưới lần cuối cùng. Theo kế
hoạch tôi sẽ không trở lại cho đến chiều muộn. Nhưng tôi trở về sớm bởi vì
Luke và tôi đã cãi nhau trước khi tôi đi. Và tôi muốn giảng hòa với anh, làm
anh ngạc nhiên. Nhưng người ngạc nhiên nhất là lại tôi. Công bằng mà nói,
Jennifer trông dễ nhìn - với mái tóc dài, mượt mà tôi luôn thèm muốn - là
đồng đội trong cuộc thi đố vui Universaly Challenged giữa các trường đại
học mà chúng tôi đã chật vật thắng tuần trước.

“Anh thực sự xin lỗi,” Luke nhắc lại. “Đó đúng là lần đầu tiên và duy nhất
anh làm điều đấy. Đó là một sai lầm tồi tệ - anh chỉ ước sao anh đã không
làm thế với em.”

“Giờ chúng ta đã nói về chủ đề này. Tại sao anh lại làm thế, anh đã nghĩ
gì?”

Anh nhíu mắt lại khi cân nhắc câu hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.