CÂU HỒN NGỌC - Trang 114

Tô Duy đem bùn đất bỏ vào ống nghiệm, nhìn thấy Thẩm Ngọc Thư đột
nhiên chạy sâu vào trong hẻm, không bao lâu sau bên kia vang lên âm thanh
giằng co, tiếp đến là giọng đàn ông gào lên kêu đau.

Cậu cất ống nghiệm đi, đuổi theo, tói noi thì thấy một tay thanh niên không
cao to lắm bị ấn vào vách tường, mặt ép lên tường, cái kính trên mũi lệch
xiên lệch xẹo, hắn ra sức giãy giụa, đáng tiếc một cánh tay bị Thẩm Ngọc
Thư đè sau lưng nên không thể động đậy được.

Tô Duy bước lại, nhìn cảnh tượng hài hước trước mắt, nói: "Tôi không biết
cậu lại bạo lực như vậy đấy."

"Tôi tưởng rằng những kẻ theo dõi người khác thực lực đều rất mạnh, không
ngờ hắn ta chỉ là một con gà hom."

Tay đeo kính râm đỏ mặt, không biết vì cuống hay vì tức, miệng hóp hóp
khép mở, dáng vẻ rất muốn lên tiếng biện giải, có điều cả khuôn mặt đều bị
đè trên tường, cùng lắm chỉ động đậy được cái cằm, đừng mơ đến việc nói
chuyện.

Tô Duy vô cùng tội nghiệp hắn, cậu nói với Thẩm Ngọc Thư: "Cậu có thể
buông tay ra được rồi, hắn đã chịu hai lần đả kích, trong khoảng thời gian
ngắn không hồi phục được đâu."

"Hai lần đả kích?"

"Cậu nói hắn là gà hom, điều này đối với một người đàn ông mà nói là một
sự tổn thương rất lớn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.