CÂU HỒN NGỌC - Trang 113

sau trong sự ồn ào này.

Hai người đi ra ngoài, đóng cửa lại, Tô Duy lắc đầu.

"Xem ra cơ quan nào cũng có mâu thuẫn nhỉ?"

"Cơ quan?"

"Chính là chỗ làm việc ấy. Cùng một loại công việc mà có người làm nhiều,
có người làm ít, thế nào cũng xuất hiện mâu thuẫn, cho nên công ty nhỏ chỉ
có hai người như chúng ta là vừa vặn."

Bên ngoài cửa sau là tường bao của rạp hát, phải đi qua cửa mới tới con hẻm
nhỏ, cả hai men theo con hẻm đi về phía trước một đoạn, rất nhanh đã tìm
được vị trí phát hiện ra thi thể.

Chỗ đó còn nguyên vết phấn khoanh hình người trong trạng thái dựa vào
tường, trên mặt đất và trên tường có những vệt nâu mờ, chắc là vết máu.
Ngoại trừ những điều đó ra thì không còn gì đáng để xem xét nữa.

Thẩm Ngọc Thư lôi ống nghiệm từ trong hòm vật dụng ra, bảo Tô Duy thu
thập vụn đất xung quanh, còn hắn đứng dậy quan sát con hẻm.

Con hẻm này rất dài, phía trước ngoằn ngoèo không thể nhìn thấy đầu ra,
nếu tới buổi tối, ánh sáng hẳn là càng kém, đầu kia của con hẻm nhỏ là
đường cái, thỉnh thoảng có xe chạy qua, nhưng không ai đặc biệt lưu ý đến
quang cảnh bên này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.