CÂU HỒN NGỌC - Trang 117

vụ án của Khương đại soái, cho nên mới đi theo xem có phát hiện gì mới
không."

"Máy ảnh đâu?"

Vân Phi Dương chỉ chỉ vào cái túi trên vai, đột nhiên dường như nhớ ra gì
đó, vội vàng đưa tay lên giữ.

"Hôm nay tôi chỉ theo dõi thôi, không có chụp lén!"

"Từ phía Đông theo tới phía Tây thành phố, cậu cũng lắm tiền thật đấy."

"Không có, tôi nghèo lắm, nghèo lắm nghèo lắm ấy!" Để chứng minh mình
không nói dối, Vân Phi Dương chỉ vào túi và quần áo: "Anh xem, đây không
phải hàng hiệu, cái này không phải, cái này cũng..."

"Cậu có thể đi được rồi." Thẩm Ngọc Thư ngắt lời.

Hắn còn muốn tiếp tục tìm manh mối, có thêm một người lắm mồm ở bên
cạnh là một việc rất phiền toái. Thẩm Ngọc Thư nói xong bèn quay người đi
về hướng ngược lại, Tô Duy vẫy vẫy tay với Vân Phi Dương, theo Thẩm
Ngọc Thư rời đi.

Vân Phi Dương cuống lên, nhét vội cái kính râm vào túi rồi đuổi theo, nói:
"Tôi biết hai người đang điều tra Ngô Mị, tôi có tư liệu về cô ta."

Việc này thì bọn họ đã nhờ Đoan Mộc Hành tra hộ, thế nên cả hai cùng
không thèm để ý, ai ngờ Vân Phi Dương nói tiếp: "Tôi còn biết lý do

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.