CÂU HỒN NGỌC - Trang 140

Gió đêm mang tiếng đàn đại phong cầm khe khẽ, âm thanh đứt quãng, hư ảo
và xa vời, tựa như tâm trạng của Tô Duy lúc này.

Cậu cũng không biết bản thân tại sao lại tới nơi này, làm thế nào để trở về...
Chỗ này là Thượng Hải phồn hoa náo nhiệt và to lớn, lớn đến nỗi dung nạp
được tất cả du khách đến từ mọi quốc gia trên thế giới, nhưng lại không
dung nạp nổi một mình cậu.

Tô Duy ngửa đầu uống một ngụm rượu, ngâm nga theo điệu nhạc.

Thẩm Ngọc Thư không biết cậu ngâm nga gì, chỉ cảm thấy rất êm tai, ngón
tay nhẹ nhàng gõ nhịp trên đầu gối, cảm nhận được tâm trạng Tô Duy không
tốt, hắn không hỏi tiếp nữa, cũng không từ chối Tô Duy mời rượu, cùng cậu
ngươi một ngụm ta một ngụm mà uống.

Có lẽ Tô Duy nói đúng, trong những lúc thế này, chỉ cần hưởng thụ là được,
chuyện vụ án ngày mai hãy tính.

Chương 4: Manh mối lại lần nữa bị đứt

Sáng sớm, Tô Duy bị một hồi chuông chói tai làm cho bừng tỉnh.

Trong thoáng chốc, cậu còn tưởng đang ở biệt thự của mình, đưa tay định
tìm cái đồng hồ báo thức tắt đi, sờ soạng nửa ngày cũng không thấy đâu,
may là tiếng chuông đã kết thúc rất nhanh, Tô Duy không thèm mở mắt ra,
trở mình tiếp tục ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.