CÂU HỒN NGỌC - Trang 139

Tô Duy đưa bình rượu cho Thẩm Ngọc Thư, hắn cầm lấy nhưng không uống
ngay mà nhìn miệng bình nhăn mày.

"Cậu bị bệnh sạch sẽ à?"

"Không, ít nhất là khi vuốt ve thi thể tôi không có cảm giác bài xích."

Tô Duy nháy mắt có cảm giác, bản thân vô hình trung bị đánh đồng vói một
cái xác.

"Chỉ là uống rượu quá nhiều, tôi sợ không cẩn thận một cái là lao đầu
xuống."

"Đại ca ơi em xin, anh có thể đừng ăn ngay nói thật được không?" Tô Duy
giơ tay đẩy bình rượu: "Uống rượu."

Mấy hớp rượu uống xong, cả hai tìm một chỗ bằng phẳng ngồi xuống, nhìn
ánh đèn lấp lóe phía xa, Thẩm Ngọc Thư nói: "Là cộng sự, tôi còn chưa biết
cậu quê ở đâu."

"Ờ, muốn thăm dò tôi hả?"

"Chỉ là thuận miệng hỏi thôi, cậu từ đâu tới, tới Thượng Hải làm gì?"

"Cậu hỏi cũng vô dụng, tôi tới từ một nơi rất xa, xa đến nỗi cậu căn bản
không biết nơi đó, tôi cũng không phải cố ý muốn tới Thượng Hải, chỉ là
trùng hợp mà thôi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.