CÂU HỒN NGỌC - Trang 137

Hắn có chút hối hận đã rủ Thẩm Ngọc Thư tới, nơi này thích hợp cho các
đôi tình nhân, chứ không dành cho hai tên đàn ông đến uống rượu.

"Cậu biết diễn sâu là ý gì sao?" Tô Duy nghiêng đầu liếc Thẩm Ngọc Thư,
hỏi.

"Căn cứ vào thói quen dùng từ của cậu, tình huống giống như cậu hiện tại,
rõ ràng không thích uống rượu, còn cố tình mua một cái bình, nửa đêm leo
ngắm uống rượu rõ ràng chính là diễn sâu."

Được rồi, cậu không thể không thừa nhận năng lực tiếp thu của Thẩm Ngọc
Thư rõ ràng là rất mạnh, hắn nói đúng.

"Cái này gọi là bầu không khí, cậu không biết đâu."

"Nhưng tôi biết làm thế nào để dẫn cậu tới chỗ này."

"Thôi đi, cuối cùng việc mở khóa chẳng phải vẫn phải dựa vào tôi sao?"

"Cho nên bây giờ tôi rất hối hận."

Thẩm Ngọc Thư chắp hai tay ra sau, nhìn về phía xa, không mặn không nhạt
nói: "Hy vọng trước khi bị phát hiện, cậu có thể dừng hành ngu xuẩn này lại,
nếu không chúng ta sẽ phải tới phòng tuần bộ ngắm cảnh đêm đấy."

"Vậy cũng đáng, cậu không biết trước khi tôi xem phim truyền hình về thời
Dân Quốc... Ý tôi là một loại kịch nghệ, thì vẫn luôn có một mơ ước, đó là
được giống như diễn viên trong đó, đứng ở tòa nhà cao nhất của Bến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.