CÂU HỒN NGỌC - Trang 207

hẹn thì bị Câu Hồn Ngọc gài bẫy trộm mất vàng?"

"Chúng tôi cũng không biết người lão gia gặp đêm đó là ai, không dám
khẳng định, nhưng tôi nghĩ ông ấy không có quan hệ với giang hồ đại đạo,
cho nên rất có thể là Câu Hồn Ngọc nửa đường treo đầu dê bán thịt chó lấy
đi chỗ vàng, dẫn đến cuộc gặp của lão gia xảy ra vấn đề, đối phương có lẽ
cho rằng ông ấy không có thành ý, hai bên nổ súng trong lúc tranh chấp..."

Ngô Mị nói xong, quan sát vẻ mặt của Thẩm Ngọc Thư, nhẹ giọng hỏi:
"Anh Thẩm cảm thấy tôi nói có lý không?"

"Ngô tiểu thư quả thực thông minh, đây có lẽ là phỏng đoán gần với sự thật
nhất."

Nếu Thẩm Ngọc Thư đã nói như vậy, thân là cộng sự, trước mặt mọi người
Tô Duy cũng không thể trống đánh xuôi kèn thổi ngược, hơn nữa Ngô Mị
nói rất có lý, cho dù Câu Hồn Ngọc không tự mình giết người, nhưng cũng
không thể phủ nhận cái chết của Khương Anh Khải có quan hệ trực tiếp với
hắn.

"Cho nên, tôi ở đây khẩn cầu anh Thẩm và anh Tô điều tra rõ chân tướng,
tìm lại va li vàng đó, bắt Câu Hồn Ngọc phải bị trừng trị theo pháp luật, an
ủi vong linh lão gia nhà tôi trên trời."

Ngô Mị móc từ trong túi ra một phong thư, hai tay đặt nó lên bàn.

"Đây là một chút tâm ý của tôi, xin hai vị nhận lấy. Hôm qua tôi đã giấu
giếm rất nhiều, cũng xin hai vị không để bụng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.