CÂU HỒN NGỌC - Trang 205

Thẩm Ngọc Thư không cắt ngang màn thút thít của Ngô Mị, đợi cảm xúc
của cô ta bình ổn lại mới hỏi: "Cho nên sau khi Khương đại soái bị giết, cô
cho rằng người gặp mặt Khương đại soái chính là Câu Hồn Ngọc, Câu Hồn
Ngọc mạo danh lừa ông ấy, đồng thời giết người để cướp vàng?"

"Đúng vậy, thế nên nếu tôi nói với phòng tuần bộ về Câu Hồn Ngọc, nhất
định sẽ dây dưa đến mục đích thực sự của việc lão gia tới Thượng Hải, một
số giao dịch bí mật cũng sẽ bị lộ. Nếu Câu Hồn Ngọc quả thực là người của
phòng cảnh sát hoặc bên hộ quân sử thì càng không được, chính vì vậy tôi
mới không dám nói linh tinh, một mực không đề cập tới chuyện này."

"Đợi đã!"

Tô Duy giơ tay lên: "Theo tôi được biết, 'đạo' và 'tặc' là hai phạm trù hoàn
toàn khác nhau, kẻ trộm đồ thường sẽ không giết người, hơn nữa vị Câu Hồn
Ngọc này còn được mệnh danh là hiệp đạo, như thế càng không giết người
mới đúng chứ?"

"Không ngờ anh Tô lại hiểu biết về trộm đạo như vậy."

Đối diện với ánh mắt kinh ngạc của Đoan Mộc Hành, Tô Duy lúc này mới ý
thức ra mình vừa nói gì, cậu lẩm bẩm trong miệng: "Ha ha, đương nhiên
rồi..." Có kinh nghiệm mà.

"Đương nhiên rồi."

Thẩm Ngọc Thư giúp cậu nói tớ ra câu này, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Ngô
Mị và Hứa Phú, Tô Duy tức giận lén đạp cho Thẩm Ngọc Thư một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.