CÂU HỒN NGỌC - Trang 289

"Đúng vậy." Tô Duy tiếp lời: "Tôi chưa từng nhập ngũ, có điều bóp cò thế
nào thì vẫn biết. Muốn đánh cược một phen không, Đoan Mộc công tử?"

Hơn mười giây giằng co đối với Lạc Tiêu Dao dài như là vĩnh viễn, cậu ta
căng thẳng đến mức gáy đầy mồ hôi. Cũng may Đoan Mộc Hành bỏ súng
xuống trước, ngồi xuống ghế, nở nụ cười nói: "Ngọc Thư, lúc nhỏ chơi cùng
cậu, tớ đã cảm thấy sau này cậu nhất định sẽ là một người không tầm
thường, bây giờ xem ra, tớ quả nhiên là không nhìn lầm."

"Đừng nói như thể mình là thầy bói như thế, lúc đó cậu được mấy tuổi chứ?"

Đoan Mộc Hành cất súng đi, Tô Duy cũng thu súng lại, ngồi về vị trí cũ.

Thẩm Ngọc Thư bỏ ngoài tai lời khen, lãnh đạm nói: "Hiện giờ mọi người
đều cùng ngồi trên một con thuyền, đồng tâm hiệp lực mới là lựa chọn thông
minh nhất, hơn nữa tớ tìm không ra lý do chúng ta phải đối đầu với nhau, dù
sao Câu Hồn Ngọc cũng được gọi là một vị hiệp đạo."

Ê, ở đây chỉ có một vị hiệp đạo, chính là Tô Thập Lục cậu đây.

Tô Duy không đồng ý lắm với cách nói của Thẩm Ngọc Thư, có điều để hai
bên có thể thuận lợi đàm phán, cậu đành nhịn.

Đoan Mộc Hành gật gật đầu.

"Nói có lý, có điều tớ muốn biết một việc, cậu bắt đầu nghi ngờ tớ từ khi
nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.