CÂU HỒN NGỌC - Trang 312

Nghe xong câu nói này của Thẩm Ngọc Thư, tất cả mọi người trong phòng
đồng loạt phá lên cười, nhìn hắn như nhìn một tên ngốc.

Thẩm Ngọc Thư cũng không ngại, nhìn chằm chằm Ôn Nhã Quân đợi cô ta
trả lời.

Ôn Nhã Quân phất tay ngăn tất cả lại, nói: "Tôi muốn thử nghe xem cậu
nắm được chứng cứ gì, có đáng nửa va li vàng đó không."

Thẩm Ngọc Thư thầm thở phào.

Hắn kì thực cũng không dám chắc có thể thuyết phục được Ôn Nhã Quân,
nhưng hắn cần phải tìm cách kéo dài thời gian, đợi viện quân đến. Tới lúc đó
nhân chứng vật chứng đều đủ cả, Ôn Nhã Quân cho dù có thần thông quảng
đại đến mấy cũng đừng hòng chạy thoát.

Vấn đề là, viện quân khi nào mới đến.

Thẩm Ngọc Thư tính toán rất nhanh trong đầu, ngoài mặt vẫn bình tĩnh,
mỉm cười nói: "Vậy có thể cởi trói cho tôi trước được không? Dù sao các
người đông thế này, không cần sợ tôi chạy trốn."

"Bị trói cũng không gây trở ngại đến việc nói chuyện." Ôn Nhã Quân nhìn
xuống cái đồng hồ trên tay: "Nhanh lên, tôi không có thời gian ở đây lằng
nhằng với cậu đâu."

"Được, vậy tôi nói về bằng chứng vậy, Khương đại soái không phải bị giết ở
nhà của Tôn Trạch Học, mà gặp nạn ở một căn hộ tại đường Tứ Mã. Đêm đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.